Sau khi Hoa Hiền Phương xuống máy bay thì được quản gia dẫn tới nhà họ Lục.Ở giữa sảnh lớn là bộ sô pha hình tròn bọc da cá sấu to lớn, nhưng Hoa Hiền Phương cũng không vì thế mà cảm thấy dễ chịu, cô có chút đứng ngồi không yên.Đối diện cô là bà Lục, mẹ chồng tương lai của cô.Bà ta ung dung nho nhã, giống như sự cao quý đó nó đã ở trong xương ngay từ lúc sinh ra.Bà ta nhấp một ngụm hồng trà rồi khe khẽ đưa mắt đánh giá Hoa Hiền Phương.
Trong ánh mắt lạnh lùng đó mang theo một chút chê bai khó giấu.Nếu như không phải là di ngôn của ông cụ thì sao bà ta có thể cho phép một con gà đất tới làm vợ con trai bà ta chứ?“Vâng.” Hoa Hiền Phương gật đầu với vẻ ngoan ngoãn.“Đều là con gái nhà họ Hoa, cho dù là cô hay là chị họ cô gả tới đây cũng cũng đều như thế cả.
Nhà họ Lục chúng tôi cũng được xem là làm tròn lời hứa.
Tôi sẽ cho người đưa lễ hỏi ba mươi tỷ mà bác cả cô muốn qua đó.” Bà Lục nói với giọng điệu mỉa mai, sâu trong đó che giấu chút khinh thường.Hoa Hiền Phương nhìn thấy vẻ mặt này của bà ta mà cảm thấy đau đớn.Vậy mà bác cả lại đòi nhà họ Lục ba mươi tỷ lễ hỏi, vì sao cô lại không biết chuyện này chứ? Bác ấy làm thế là vì tiền chữa trị của Phi sao?Có số tiền này thì bố mẹ có thể trả hết nợ nần, còn có thể mời bác sĩ tốt nhất tới chữa bệnh cho Phi.Hoa Hiền Phương nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/2461046/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.