‘Thật là ngu ngốc, không có cái gì mà chị ta không dám làm cả.’ Ánh mắt của Lục Kiến Nghi trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, ở nhà họ Lục, người mà khiến mẹ không có chút phòng bị nào, chỉ sợ cũng chỉ có cô ta.‘Nhưng mà…’ Giọng điệu của Hoa Hiền Phương thay đổi: ‘Lục Kiều Sam sẽ không ngốc đến mức giá họa cho mẹ ruột của mình chứ?’‘Chị sợ chị ấy bị lợi dụng rồi.’ Ánh mắt Lục Kiến Nghi hiện lên một tia sắc bén.Hoa Hiền Phương nhún vai, cô hiểu ý của Lục Kiến Nghi.Con người Lục Kiều Sam bụng dạ hẹp hòi, có thù là phải trả, làm chuyện gì luôn bất chấp hậu quả, cũng có khả năng là bị người khác lợi dụng.‘Cái này cũng chỉ là suy đoán mà thôi, công kích trước mặt thì dễ tránh, còn đâm sau lưng thì khó phòng, nếu thật sự là Lục Kiều Sam thì không sợ, chỉ sợ những người núp sau bóng tối, khó lòng phòng bị.’‘Người giống như Ngọc Linh, tuyệt đối không thể có người thứ hai.’ Trên gương mặt tuấn tú của Lục Kiến Nghi có một tia sát ý.Chính là giết gà dọa khỉ, cho dù có thể thông cảm được với Ngọc Linh, nhưng cô ta đã xúc phạm đến điểm tối kỵ của nhà họ Lục, nhà họ Lục lấy cô ta để cảnh cáo tất cả người làm.Ngày hôm sau, bà cụ Lục hạ lệnh, tất cả những người làm việc trong nhà họ Lục, phải trải qua một tháng ‘Huấn luyện’, rồi tiến hành đánh giá kiểm tra, không qua bài kiểm tra sẽ bị đuổi việc.Người nhà họ Lục sẽ không tùy tiện thuê người lạ, tất cả người giúp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/2461440/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.