Câu này vốn không phải nói để bà cụ Lục nghe mà là nói cho Lục Vinh Hàn và Tư Mã Ngọc Như nghe.
Lục Vinh Hàn tựa như bị gai đâm phải.
Dù ông ấy có yêu thương Tư Mã Ngọc Như đến mức nào, muốn đối xử với Tư Mã Ngọc Như như vợ chính thức ra sao thì người ngoài, thậm chí là trong mắt các thành viên của gia tộc, cô ta cũng chỉ là một cô vợ bé.
Chuyện ông ấy yêu chiều Tư Mã Ngọc Như sẽ không được công nhận như vợ chồng ân ái mà chỉ khiến ông ấy bị xem là yêu vợ bé bỏ bê vợ cả, bội tình bạc nghĩa.
Tư Mã Ngọc Như giận đến mức khuôn mặt nhăn nhúm: “Chị cả trời sinh cao quý, cành vàng lá ngọc, tiếc rằng không có con gái để gả vào nhà họ Đỗ, Sênh Hạ nhà chúng ta thô kệch như vậy, vẫn đừng nên trèo cao với nhà họ Đỗ thì hơn.”
Bà cụ Đỗ nhấp một ngụm trà, ung dung cất lời đáp: “Mặc dù hôn sự của những cô gái nhà giàu đều luôn tuân theo lời cha mẹ, nhưng ý kiến của chính chúng cũng vô cùng quan trọng, cô nên hỏi ý kiến của Sênh Hạ trước đi, xem thử xem con bé có bằng lòng gả cho Chấn Diệp nhà chúng tôi hay không.” Bà chỉ liếc mắt một cái cũng nhận ra Sênh Hạ thích cháu trai mình.
Dĩ nhiên Tư Mã Ngọc Như cũng biết, cô ta vội vàng nói: “Con bé hẵng còn nhỏ, có hiểu thích là gì đâu…”
Cô ta còn chưa nói hết đã bị Lục Sênh Hạ cắt ngang: “Con biết, con muốn gả cho anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/2461894/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.