“Cô có bản lĩnh ngăn cản tôi hay sao?” Ánh mắt Lục Kiến Nghi rét lạnh, sát khí phả vào mặt, khiến Tư Mã Ngọc Như run rẩy rùng mình, gần như theo bản năng hốt hoảng lùi lại mấy bước, trốn phía sau Lục Vinh Hàn.
Lục Vinh Hàn nhìn con gái nói: “Sênh Hạ, sắp ăn Tết rồi, con cũng không thể che giấu Ngọc Thanh được nữa, để nó không thể trở về nhà ăn Tết.
Con dẫn bố đi gặp Ngọc Thanh, nếu như nó không muốn trở về, bố sẽ để nó ăn Tết với các con, được không?”
Lục Sênh Hạ trừng mắt nhìn: “Chính ông nói đấy nhé.”
“Bố đã bao giờ gạt con chưa?” Lời nói của Lục Vinh Hàn trịnh trọng mấy phần.
“Chỉ một mình bố, người phụ nữ xấu xa đó không thể.” Lục Sênh Hạ giận dữ trừng mắt nhìn Tư Mã Ngọc Như.
“Được, chỉ một mình bố.” Lục Vinh Hàn gật gù, chỉ khi nhìn thấy cháu trai bình an không có chuyện gì, ông ấy mới có thể yên tâm.
Lục Sênh Hạ dẫn bọn họ đến biệt thự của bà nội.
Hoa Hiền Phương khiếp sợ.
“Em giấu Ngọc Thanh ở nhà bà nội từ lúc nào?”
“Anh Như Thông ra nước ngoài, nơi đây là an toàn nhất, khẳng định mọi người không tìm được.” Lục Sênh Hạ làm mặt quỷ.
Hoa Hiền Phương choáng váng dữ dội.
Nơi này nhất định là do con trai nghĩ ra.
Lục Sênh Hạ xưa nay chưa từng đến đây, vốn dĩ cũng không biết.
Trong biệt thự, Tư Mã Ngọc Thanh đang học làm cá kho hạt thông ở trong bếp cùng với bà nội.
Lúc cậu bé ở cùng bà nội thì tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/2462132/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.