“Không ngờ cô ta lại đáng sợ như vậy, chúng ta thật sự phải cẩn thận.
Mấy người chúng ta đều là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt cô ta, nếu không cẩn thận thì có khi sẽ bị cô ta giết chết.
”
Cô ta ra vẻ sợ hãi, giả bộ như tin vào lời Tư Mã Ngọc Như.
Tư Mã Ngọc Như chính là muốn làm cho đối phương sợ hãi, nâng tay lên vỗ vai Kiều An tỏ ý an ủi: “Cũng may cô có hai đứa con ở bên, chỉ cần cô cố gắng thì nhất định vẫn có cơ hội leo lên.
”
“Bà chủ à, cô nhất định phải giúp tôi nhiều hơn mới được.
” Kiều An lộ ra vẻ mặt ngoan ngoãn.
Tư Mã Ngọc Như âm u liếc nhìn tủ lạnh một cái, ánh mặt lộ ra biến hoá kỳ lạ.
Sau khi trở về, cô ta lập tức gọi điện thoại cho em trai: “Em nghĩ cách trộm mang cái bình giống thế này đến đây…”
Buổi sáng ngày hôm sau, mấy đứa trẻ đang phơi nắng và chơi đùa trên cỏ.
Kiều An cũng ôm Niên Niên đến đây.
Tấm đệm rất lớn, Niên Niên đi qua đi lại ở đó.
Kiều An cầm bình sữa cho cậu bé uống, cái đầu nhỏ của cậu bé lắc như trống bỏi, cánh tay nhỏ bé không ngừng quơ quào trong không trung: “Ăn… Ăn…”
Lục Kiến Dao nở nụ cười: “Nhất định là em trai muốn ăn trái cây xay nhuyễn của mẹ cháu làm rồi.
”
Kiều An vỗ đầu con trai: “Cục cưng, con chờ chút, mẹ đi lấy cho con.
”
Cô ta trở về phòng, lấy trái cây xay nhuyễn đến, chờ nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/2462162/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.