Hoa Hiền Phương nhẹ nhàng cắn vào cằm Lục Kiến Nghi: “Sau này chúng ta già rồi, sẽ có một người đi trước, sao có thể đi cùng nhau được chứ?
Lục Kiến Nghi sờ đầu cô: “Anh nhiều tuổi hơn em, nhất định sẽ đi trước.
Anh đi rồi, chấp nhận cho em tái hôn, có người thay anh chăm sóc em, anh cũng có thể yên tâm.
Anh sẽ ở bên kia chờ em, chờ lúc em yên nghỉ lại đoàn tụ với anh.”
Hoa Hiền Phương vội vàng vươn tay ra che miệng anh lại.
“Chuyện sau này ai biết trước được chứ, có lẽ là em đi trước cũng không chừng.
Nếu anh rộng lượng như vậy thì em cũng cho phép anh tái hôn.
Nhưng anh tuyệt đối không thể cho phép người phụ nữ khác ức hiếp con em, tranh quyền thừa kế gì đó.”
Anh lắc đầu cười: “Anh tuyệt đối không để em rời đi trước anh, không có em, anh không sống nổi.”
Cô bĩu môi: “Nói bậy bạ, trái đất sẽ không ngừng quay vì bất kì ai cả, không có em, anh vẫn có thể tìm được một người phụ nữ có thể thay thế em.”
“Trái đất này của anh không có em sẽ dừng chuyển động.
Em tuyệt đối không được phép rời khỏi anh, em phải sống thật lâu.
Ngày nào không còn em nữa thì ngày giỗ của anh cũng đến rồi.” Giọng anh rất nghiêm túc, không có chút cảm giác đùa giỡn nào.
Anh là trái đất.
Cô là mặt trời.
Anh chuyển động xung quanh cô.
Nếu không có cô, anh sẽ chìm trong bóng tối vĩnh viễn, thoát khỏi quỹ đạo, tiến đến huỷ diệt.
Cô nâng tay lên, lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut-tam-co/75610/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.