Mộ Hiểu Nhã cười lạnh một cách đầy khinh bỉ.
“Đạo diễn Từ.” Diệp Sanh Ca chào hỏi Từ Hướng Kiệt, không để ý đến Mộ Hiểu Nhã.
“Sanh Ca à, hôm nay Mộ Hiểu Nhã đến để bàn về việc chấm dứt hợp đồng.” Từ Hướng Kiệt cười nói, “Cô ấy nói không cần đoàn phim trả phí bồi thường, khi đến đây còn khuyên cả đám fan ở cổng giải tán rồi.”
“Vậy à? Cô Mộ thật là hiểu chuyện.” Diệp Sanh Ca cười gượng.
“Đương nhiên rồi.” Mộ Hiểu Nhã mỉm cười đắc ý, không biết nghĩ đến điều gì, “Cho dù vài ngày trước đoàn phim không đuổi tôi thì hôm nay tôi cũng sẽ đến để chấm dứt hợp đồng. Dù sao thì lịch trình của tôi cũng quá dày.”
Bốn chữ cuối cô ta cố tình hạ thấp giọng.
Ánh mắt Diệp Sanh Ca chợt sáng lên: “Cô đã nhận phim mới?”
“Đúng vậy.” Niềm kiêu hãnh trong mắt Mộ Hiểu Nhã gần như tràn ra, “Bộ phim mới của đạo diễn Trần An Chi tôi sẽ đóng vai nữ chính. Để chuẩn bị cho vai diễn này, đạo diễn Trần sẽ dành ba tháng để giúp tôi nhập vai.”
Diệp Sanh Ca sững sờ, sắc mặt khẽ biến đổi.
Mộ Hiểu Nhã bật cười châm biếm.
Cô ta đến đoàn phim hôm nay chỉ để đích thân thông báo tin này cho Diệp Sanh Ca, và giờ đây khi thấy ánh mắt ngỡ ngàng của cô, cô ta cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
“Xin lỗi, đã khiến cô thất vọng.” Cô ta cười lạnh đầy đắc ý, “Cô từng nói đạo diễn Trần không thể chọn tôi, nhưng sự thật là tôi đã đánh bại tất cả các nữ diễn viên hạng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-oi-em-muon-lam-nung/2772536/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.