“Đúng vậy, em thật sự rất không nỡ, nhưng… em nghĩ vẫn là em bé quan trọng hơn, anh nói có đúng không?” Cô mỉm cười đưa tay ôm lấy cổ anh.
Kỷ Thời Đình hơi cúi đầu, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt như không có chuyện gì xảy ra của cô.
Nếu không phải lúc anh vừa bước vào, nhìn thấy thoáng nét buồn bã thoáng qua trên khuôn mặt cô, có lẽ anh đã thực sự tin tưởng.
“Chỉ cần em vui là được.” Anh khẽ mỉm cười, không lộ vẻ gì.
“Vậy thì tốt quá.” Người phụ nữ dường như thở phào nhẹ nhõm, “Chỉ là phải làm phiền nhà sản xuất Chu và đạo diễn Vương thôi… Studio có vài người mới có khí chất khá phù hợp, có thể để họ thử xem.”
“Ừ, nghe theo em hết.” Kỷ Thời Đình đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, cúi đầu hôn lên môi cô.
…
Đêm khuya tĩnh lặng.
Người phụ nữ đã ngủ say trong vòng tay anh, hơi thở nhẹ nhàng đều đặn, tay phải đặt trên ngực anh.
Kỷ Thời Đình nắm lấy tay cô, đặt lên môi khẽ hôn, vài giây sau, anh đặt tay cô sang một bên, cẩn thận rời giường bước ra khỏi phòng ngủ.
Anh trực tiếp gọi điện cho Chu Đông Dương, hỏi xem chuyện gì đã xảy ra.
Chu Đông Dương nghe ra giọng điệu của Kỷ Thời Đình không đúng, vốn định giả vờ như không biết, nhưng nói dối với Kỷ Thời Đình, anh ta không khỏi bắt đầu ấp úng.
Cuối cùng anh ta đành phải nói ra sự thật.
Sắc mặt Kỷ Thời Đình lạnh lùng, giọng nói càng thêm lạnh lẽo: “Tăng tiền sao? Tôi có thể tăng gấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-yeu-oi-em-muon-lam-nung/2774948/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.