Tối hôm đó tôi cứ mơ màng, ký ức cuối cùng là Chúc Tuần Nhiên đưa tôi về ký túc xá.
Còn về Cố Nhàn và Thẩm Đường, tôi không hề để ý đến họ nữa, về đến nơi tôi đã chặn cả hai trong danh sách bạn bè.
Tình bạn ba người thật sự quá chật chội, không cần họ cố tình đẩy tôi ra, tôi tự rút lui.
Vừa về đến ký túc xá, Thẩm Đường đã đến gõ cửa phòng tôi, nói rằng tôi đã hiểu lầm và cô ấy muốn giải thích.
Cô ấy nói rằng cô ấy không có ý gì khác với Cố Nhàn.
Cô ấy nhấn mạnh và hỏi: "Ôn Kiều, cậu thật sự không thích Cố Nhàn nữa sao? Không phải cậu từng nói rằng cậu thích hắn vì hắn đẹp trai và chín chắn, và hai người đã là thanh mai trúc mã từ nhỏ sao?"
Tôi hiểu, Thẩm Đường không thể chấp nhận được rằng thứ duy nhất cô ấy thắng tôi giờ đã bị tôi từ bỏ.
Tình cảm của cô ấy dành cho Cố Nhàn chưa chắc là tình yêu, mà chỉ là sự ganh đua, so đo với tôi.
"Ôn Kiều, cậu ra gặp mình một chút được không?" Thẩm Đường cứ kiên trì đứng ngoài cửa gõ cửa, cho đến khi bạn cùng phòng của tôi về và đuổi cô ấy đi.
Ánh mắt tôi vẫn dán vào màn hình điện thoại, khóe miệng không kìm được khẽ nhếch lên.
Chúc Tuần Nhiên tối nay mới thêm số liên lạc của tôi, hắn nhắn tin, giọng như đang ngơ ngẩn:
"Chúng ta thật sự đang hẹn hò sao?"
"Tôi rất ngây thơ, cậu đừng lừa tôi nhé."
Tôi bật cười thành tiếng.
Tôi tìm hai avatar
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-cho-nho-cua-on-kieu-nhat-diem-diem/477655/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.