“Chú...a...quá nhanh...nhẹ một chút…”
Mạt Mạt bị cố định trên tường, không có đường trốn, chỉ có thể bị động chấp nhận bị làm, rên rỉ xin tha.
“Tại sao lại muốn nhẹ, không phải em muốn anh làm em sao? Anh làm càng mạnh em càng sướng còn gì?” Hứa Đình Xuyên nương theo men sau, không những không giảm lực đạo mà còn càng thêm dùng sức.
Mỗi khi anh rút dương v*t ra, thịt mềm bên trong tiểu huyệt dường như đều bị mang ra theo, đỏ bừng một mảnh, chỗ giao hợp tạo thành một loạt hình ảnh dâm mỹ.
Bị Hứa Đình Xuyên mạnh mẽ chơi đùa, anh dùng sức va chạm, dù bức tường phía sau là gạch men sứ nhưng vẫn làm đau lưng cô.
Tiểu huyệt càng làm càng tê càng đau, cứ như vậy bị ôm làm hết gần nửa tiếng đồng hồ, Tô Mạt Mạt bị làm đến trở nên mơ hồ, mất đi ý thức, tiếng rên rỉ cũng dần dần mềm xuống.
Hứa Đình Xuyên cảm thấy như vậy lại không có cảm giác, duỗi tay đến chỗ kết hợp hai người, moi ra tiểu â/m đ/ế giữa hai cánh hoa, xoa xoa nắn nắn
trong lòng bàn tay, nhưng dù vậy, Tô Mạt Mạt vẫn chỉ hừ nhẹ vài tiếng. Hai mắt nhắm chặt, khuôn mặt đỏ bừng, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào. Hứa Đình Xuyên dán miệng bên tai Mạt Mạt nhẹ giọng nói: “Mạt Mạt, anh đưa em đi chải chồi non nhé.”
“Ưm...cái gì...chồi non…”
Tô Mạt Mạt còn chưa kịp phản ứng, đã bị Hứa Đình Xuyên ôm đến bồn rửa mặt, cầm lấy tuýp kem đánh răng vị bạc hà, nặn ra một ít, bôi lên tiểu â/m đ/ế vừa mới bị anh đùa giỡn đến sung huyết.
Kem đánh răng bạc hà mát lạnh dính trên â/m đ/ế nháy mắt kích thích Mạt Mạt tỉnh táo lại, khóc lên: “Chú...chú làm gì...a...a...lạnh quá...khó chịu...chú giúp em rửa đi...a...chịu không nổi.”
Nộn huyệt bị kích thích, mạnh mẽ co rút, nhưng từ lúc đó, cả hai người đều không dễ chịu. Tiểu huyệt còn chưa hết sưng, Mạt Mạt bị căng như sắp vỡ ra, Hứa Đình Xuyên thì bị kẹp suýt nữa thì nộp vũ khí đầu hàng.
“Được, anh giúp em rửa.”
Hứa Đình Xuyên nói xong cầm lấy bàn chải đánh răng màu hồng họa tiết dâu tây trong ly nước, vừa nhìn đã biết là của cô nhóc này.
Sau đó một tay nhéo âm đế, một tay cầm bàn chải lông mềm nhẹ nhàng ma sát ở cửa động.
Đầu bàn chải mềm mại nhưng lại có gai, cạ vào bất kỳ bộ phận nào cũng làm người ta thấy ngứa ngáy khó chịu, huống chi là â/m đ/ế kiều nộn.
Tô Mạt Mạt bị đùa giỡn lại khóc lên, nắm chặt tay nện một quyền lên ngực Hứa Đình Xuyên, nhưng sức lực lại không có, giống như đang gãi ngứa hơn, không lay động được Hứa Đình Xuyên chút nào, hai chân vùng vẫy, nhưng cũng không có tác dụng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-co-truong-nha-ben-la-soi-doi/1214119/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.