Đêm hôm đó, hai người hàn huyên ở trong rừng cây rất lâu.
Họ nói về những thứ đã trải qua trong một tháng chia xa này, về cái gọi là “giấc mơ” kia của Lục Tinh Gia, chút băn khoăn và lo lắng cuối cùng trong lòng cậu tại lúc này rốt cuộc cũng biến mất.
Cậu nghĩ, mặc kệ thế giới họ đang sống là thật hay giả, những kỷ niệm tốt đẹp đó đều sẽ không đổi thay, dẫu một giây sau sẽ trở lại thế giới chẳng có Tần Mộ Đông, cậu cũng sẽ bảo vệ đoạn ký ức quý giá đẹp đẽ này và sống thật tốt.
Đương nhiên, trước sau gì cậu nhất định sẽ khiến cho những kẻ ác nhân kia nhận quả báo xứng đáng.
Ngược lại, Tần Mộ Đông nhìn thấy nụ cười lộ ra trên môi Lục Tinh Gia, lập tức trở nên căng thẳng, hắn vòng tay ôm chặt lấy cậu, còn nắm cổ tay cậu không cho tránh thoát.
“Không được suy nghĩ bậy bạ.” Tần Mộ Đông rầu rĩ nói, “Tôi đã bắt được em, em chạy đi đâu cũng không thoát.”
Lục Tinh Gia khẽ giật mình, không khỏi mở to hai mắt: “Em không muốn chạy.”
Tần Mộ Đông làm như bất mãn mà hôn cậu, cũng không giải thích gì, hệt như một chú mèo lớn vậy.
Lục Tinh Gia cũng ngoan ngoãn hôn hắn, ôm lấy hắn trong vườn hoa tối mờ.
Tần Mộ Đông quá đỗi thông minh, có lẽ đã phát hiện ra manh mối gì đó từ cuộc trò chuyện vừa rồi.
Nhưng chẳng còn quan trọng nữa, Lục Tinh Gia vô cùng chắc chắn, sẽ không có gì có thể chia cắt bọn họ.
*
Tháng Ba tơ liễu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-dong-treu-choc/1505777/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.