Thứ bảy, lớp học vẫn náo nhiệt như thường ngày.
Trường học có quy định, vào mỗi buổi sáng thứ bảy dù là học sinh ngoại trú hay nội trú vẫn phải vào trường để tự học, kéo theo hai ngày cuối tuần ngắn ngủi chỉ còn lại không còn bao nhiêu.
Vừa đổi chỗ ngồi xong, không khí hưng phấn trong lớp vẫn còn chưa giảm, thỉnh thoảng vẫn có vài người líu ríu nhỏ giọng nói chuyện.
Quý Ngang Nhiên là ủy viên học tập, giáo viên không có ở lớp, nhiệm vụ quản lý lớp cũng rơi vào tay cậu ta.
Tính tình cậu ta khá mềm, nhưng may là có Khâu Duệ Phong hỗ trợ, thỉnh thoảng rống lên một tiếng: “Đờ mờ đừng có ồn nữa, không thấy còn đang trong tiết hả?!”
Những chuyện nhỏ nhàm chán nhưng sống động cứ thế mà xâu chuỗi lại với nhau, tạo thành một khoảng thời gian thanh xuân thật đẹp.
Chẳng mấy chốc, tiếng chuông tan học buổi trưa đã vang lên, vừa vui sướng lại êm tai.
Khâu Duệ Phong nhanh chóng thu dọn đồ đạc, quay đầu nhìn về phía Lục Tinh Gia: “Về chung không?”
“Không đâu.” Lục Tinh Gia lắc đầu, “Giữa trưa tớ ở lại trường ăn cơm, làm xong bài tập rồi mới về.”
“Siêng dữ vậy?” Khâu Duệ Phong cảm thán.
Hắn chỉ muốn phóng thẳng về nhà, không xoắn xuýt với Lục Tinh Gia nữa, đeo cặp sách lên lưng, nhanh chân bước ra khỏi lớp.
Là cuối tuần, nên chỉ có vài ba người đang đứng ở sân trường, có học sinh cũng có phụ huynh.
Trong lúc không để ý, bọn họ đã khai giảng được gần một tháng, đầu tuần sau, các học sinh lớp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-dong-treu-choc/1505955/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.