Hai mắt Khương An Hòa rưng rưng nói: “Thanh tra Tô…… Tôi tin tưởng phòng tài vụ của các người, tin tưởng ngài cho nên mới không kiểm tra lại, ký nhận luôn….
.
Dù sao công việc của chúng ta từ trước đến giờ vẫn chưa xảy ra sai lầm gì cả”
Tô Ngọc Mỹ thản nhiên nói: “Chuyện này tôi đã hiểu…… Con nhóc kia chỉ tùy hứng một chút mà thôi, trở về tôi sẽ nói với con bé.
”
“Vậy xin nhờ Thanh tra Tô, tôi thật sự không thể không có công việc này này, tuổi tác của tôi cũng đã lớn rồi…… Như như bây giờ bị cách chức, đi xin việc ở các công ty khác sẽ rất khó được nhận…”
“Cô yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ nói lại với tổng giám đốc, cô về đợi tin đi”
“Được, vậy xin nhờ Thanh tra Tô.
”
Khương An Hòa vừa đi, Tô Ngọc Mỹ không ngồi im được nữa.
Cái con nhóc chết tiệt kia…… Sai đi làm một chút chuyện nhỏ như vậy mà cũng có thể xảy ra chuyện được.
Đây công ty của nhà họ Lệ, con bé nhúng tay vào những chuyện này làm cái gì?
Còn to tiếng không biết thẹn nói muốn đuổi việc người ta, nó lấy đâu ra quyền hạn lớn như thế?
Quả thực không biết lượng sức mình!
Tô Ngọc Mỹ quả thực đau cả đầu, đi thẳng lên tầng ba mươi sáu bắt con nhóc kia về dạy dỗ.
Tô Noãn Tâm chạy một mạch lên tầng ba mươi sáu, đến cả tâm trạng chào hỏi với Lý Mạnh cũng biến mất cười khổ với anh ta một cái, sau đó đẩy cửa văn phòng Tổng giám đốc ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-la-cua-em/1206337/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.