Hiệu trưởng sợ ngây người.
Cái này nghe như là đang nói thậ Tô Noãn Tâm vội vàng cười nói: “Hiệu trưởng ơi, ngài yên tâm đi….
chú nhà tôi rất có tiền, giàu nhất nước mình đó!”
“Đây đúng nhà giàu nhất nước sao?”
“Chúng tôi lừa ngài làm cái gì, ngài xem, camera đang chiếu thẳng vào chúng tôi mà!”
Hiệu trưởng lập tức nét mặt hồng hào nói: “Hai vị mời qua bên này……ở nơi này hoang vu, cũng không có gì để tiếp đãi hai vị….
.
vào bên trong uống chén rượu vậy”
“Hiệu trưởng không cần phải tiếp đãi, chúng tôi đến xem thử, hiểu rõ tình hình là tốt rồi”
“Được được, Bé Anh, cậu đưa hai vị khách quý đi xung quanh xem ở nơi hoang vu hẻo lánh này cũng không có gì để xem cả, làm trễ việc của hai vị rồi”
Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn đi cùng Bé Anh, đến mỗi một gian phòng học đều tham quan một chút.
Mặc dù ở đây điều kiện sơ sài, nhưng những chữ được viết trên bảng đen đều giống nhau.
Đó chính là: Chăm chỉ học tập, mỗi ngày đều hướng về phía trước.
Lúc Tô Noãn Tâm học tiểu học cũng nhìn những dòng chữ này để đọc.
Đợi đến khi bọn họ tham quan xong phòng học, các cặp đôi còn lại cũng gần đến nơi rồi.
Từng người lại bị người mang đi xung quanh tham quan một lần.
Sau khi Tân Thiên đến, biết được việc Lệ Minh Viễn quyên giúp, còn ôm luôn hai dự án quyên góp quan trọng nhất , anh giận run cả người.
Hôm qua mới cùng với đạo diễn làm trò cho khán giả xem tất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-la-cua-em/1206649/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.