Buổi tối gió lớn, trên mặt sông sóng nước dần dần lớn, thuyền cũng hơi lắc lư.
Sóng sông cùng mái chèo thuyền ắt đi tiếng thở d ốc.
Trong trướng, một bàn tay rắn chắc đột nhiên duỗi ra khỏi trướng, bàn tay rộng kia bỗng nhiên dùng sức bắt lấy cạnh giường.
Cánh tay săn chắc cũng theo động tác dùng sức của hắn mà căng cứng lên.
Tiếp theo đó trong một cái chớp mắt, một cánh tay trắng nõn non mềm chậm rãi bao phủ lên cánh tay căng cứng, theo đó mà thanh âm nhẹ nhàng mềm mại vang lên: “ Hầu gia, chàng cũng đừng có nuốt lời ”
Trong thanh âm của nàng mơ hồ mang theo ý cười.
Nghe được thê tử cười như vậy, Tạ Quyết lập tức sáng tỏ.
Hắn đây là bị nàng xem thường.
Nàng thật sự cho rằng hắn chỉ là một tên tiểu tử huyết khí phương cương*?
(* huyết khí phương cương: tuổi trẻ nhiều tinh lực)
Tạ Quyết cắn hàm răng, thầm nghĩ phải để nàng biết được việc xem thường hắn thì không có kết quả tốt.
Trong trướng, chính là ở thế yếu, cặp mắt Tạ Quyết lại như sói đang nhìn chằm chằm con mồi, đùa bỡn nó trong lòng bàn tay.
Tiểu tước nhi* tựa hồ chưa cảm thấy nguy hiểm, vẫn như cũ vô cùng đắc ý.
(* ý chỉ vật nhỏ, tiểu tâm can)
!
Nắng sớm chậm chiếu rọi mặt sông, chân trời ẩn ẩn sáng lên.
Tạ Quyết rời khỏi giường, mắt nhìn người bên cạnh, nhẹ vén chăn, thấy được bên hông nàng một mảng xanh tím, tự cảm thấy mình hôm qua có chút lỗ m ãng.
Thê tử làn da non mềm, cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-mau-hau-phu/1302681/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.