Edit: Dép
Quý Hoài kinh ngạc nhìn hắn, nhất thời không biết nói gì cho phải.
"Chân chạy vặt" Lục Thất đứng ở một bên, ánh mắt vô cùng đồng tình nhìn Quý Hoài, thiếu gia nhà anh cái khác thì không giỏi chứ kỹ năng sai bảo người khác thì chắc chắn đứng top 1.
Quả nhiên chỉ chốc lát sau, Lục Thất thấy thằng nhóc kia chạy vòng vòng trong nhà. Thiếu gia nhà anh chỉ tay năm ngón, thằng nhóc xoay vòng đến hoa mắt chóng mặt.
"Quý Tiểu Hoài, rót ly nước mang ra đây."
"Quý Tiểu Hoài, sói con đói bụng, đi cho nó ăn."
"Quý Tiểu Hoài, chú đói bụng, đi làm cơm đi."
"Quý Tiểu Hoài, đến thư phòng đem laptop tới đây."
"Quý Tiểu Hoài, chân chú nhức, đến đây đấm chân."
..................
Lục Thất thấy thằng nhóc toát mồ hôi hột, kìm lòng không đặng, nhưng mà nhờ thế nên tối nay anh được rảnh rỗi tay chân! Cho dù thiếu gia nhà anh đang thực hiện hành vi ngược đãi trẻ em, anh cũng tán thành hai tay.
Ngày hôm nay, mới sáng sớm Quý Hoài đã bị chú Cốc đánh thức, gọi thầy giáo đến, giúp cậu chuẩn bị một số thứ, rồi sau đó là học nguyên ngày, tiếp đến buổi tối phải tới tiệc rượu, trở về cũng không được nghỉ ngơi, cậu buồn ngủ díp cả mắt.
Giang Tử Mặc gác chân lên bàn trà, nhướn mi nhìn cậu.
Bây giờ Quý Hoài rất muốn ném thẳng cái chén đang cầm vào mặt Giang Tử Mặc, nếu đập trúng cái mũi cao thẳng của hắn thì càng tốt.
Quý Hoài buông chén xuống, lúc đến bên cạnh Giang Tử Mặc thì không nhịn được ngáp một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-muon-dui-om-mot-chut/2021374/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.