Edit: Dép
Trương Vỹ Ý đi đằng trước, cách Quý Hoài ba bước chân. Gã càng đi càng nhanh, sắc mặt ngày càng tím tái. Chuyện vừa rồi ở văn phòng hiệu trưởng làm gã tức không thở nổi, thậm chí gã nghi ngờ Quý Hoài cứ nhìn gã mà cười nhạo mỉa mai.
Thành tích thi của Quý Hoài thật sự quá tốt, môn văn bị trừ một ít còn các môn khác đều max điểm. Điểm số này tuyệt đối có thể đứng top 1 của cả năm trường.
Gã cảm thấy mặt như phát hỏa, trên đường gặp vài học sinh, gã đều có cảm giác chúng đang cười nhạo mình, gã không nói năng gì, đi thẳng.
Thật ra Trương Vỹ Ý xuất thân từ một gia đình nghèo khó, gã vô cùng khinh những kẻ vào Nhạc Vinh dựa vào quan hệ. Gã vô cùng thấu hiểu những học sinh nghèo muốn trở nên nổi bật thì phải đổ mồ hôi sôi nước mắt thế nào, bây giờ học sinh ưu tú xuất thân nghèo hèn càng ngày càng ít ỏi.
Bây giờ gã leo được đến đây, còn leo cao hơn những đứa trẻ xuất thân quyền quý, gã hãnh diện, từ đó liền cảm thấy mình tài trí hơn người.
Cho dù có nhiều tiền hơn nữa thì đã làm sao, gã vẫn giỏi hơn, gã không kém bọn họ chỗ nào cả.
Trong mắt hắn, Quý Hoài vào Nhạc Vinh dựa vào thủ đoạn, mặc kệ Quý Hoài có đút lót hay không, gã vẫn cứ khinh thường. Bởi vì gã là người trong sạch, có ngày hôm nay là nhờ vào chính sức mình, cho nên gã càng thêm khinh thường những người đi cửa sau như Quý Hoài.
Nhưng thành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-muon-dui-om-mot-chut/2021424/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.