Chương 33: Nương tựa nha cô
Đôi mắt âm dương?
Tôi vậy mà có đôi mắt âm dương ư?
Không đúng!
Nha cô quả nhiên không phải người tốt lành gì!
Tôi biết ngay cô ấy sẽ không đối tốt với tôi như vậy, thì ra là hi vọng tôi sẽ tiếp tục giúp đỡ cô ấy.
Bởi vì bố mẹ còn ở nhà, tôi không thể phát hỏa với nha cô trước mặt họ, chỉ đành nhịn cơn giận này lại.
Đợi cho đến khi bố mẹ sắp xếp đồ vật ổn thỏa rồi, còn giúp tôi đem hành lý đặt bên ngoài cửa, mẹ tôi vẫn còn liên tục nói mấy lời tốt đẹp với nha cô, hi vọng cô ấy có thể quan tâm đến tôi nhiều hơn, còn nói vô cùng cảm tạ đại ân đại đức của cô ấy.
Trong lòng tôi khỏi phải nói có bao nhiêu khó chịu, nghĩ đến việc bố mẹ tôi bị cô ấy qua mặt, nội tâm không rõ là mùi vị gì.
Mẹ tôi nói rồi lại nói, cuối cùng còn khóc nấc lên.
Bà ấy cầm tay tôi, bảo tôi ở nhà nha cô bên ấy nhất định phải nghe lời, chăm chỉ ôn tập bài vở, đừng có làm phiền cô ấy. Một khi người ta không muốn cứu tôi nữa, thì sẽ mất mạng đấy.
Tôi không dám làm mẹ lo lắng, chỉ đành an ủi bà ấy vài câu, để bà ấy đừng nghĩ đến việc này nhiều quá.
Bố mẹ tiện đường tiễn chúng tôi ra đến tận đầu thôn, không dễ dàng gì đợi cho đến khi bên cạnh không còn người nào nữa, tôi tức giận mắng nha cô: “Cô căn bản không định giúp tôi ôn tập đàng hoàng, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-nhan-cau-nai-ha/1399394/chuong-33.html