Tôi nhìn nụ cười thê lương của Lí tuyết, cuối cùng cũng gật đầu: “Được.” Cô ấy kéo tôi ngồi xuống ghế sô pha, sau đó nói với tôi: “Trong căn nhà này có không ít đồ do tự tay tôi mua, nếu như cậu muốn lấy đi thì cứ lấy. Ví dụ như sữa tắm..dầu gội…, những thứ đó toàn đồ tốt, tôi rất trân trọng bản thân mình.” Tôi trả lời trong vô thức: “Nhưng mùi nước hoa của cô nồng quá.” “Ha ha….loại đó đắt lắm đấy, mãi tôi mới mua được đó.” Lí Tuyết cười với tôi, rồi lại chỉ về phía đầu giường nói: “Thực ra trước đây tôi nói dối mọi người đấy, thẻ ngân hàng của tôi vẫn còn 1 vạn đồng cơ, thẻ giấu ở dưới gối đấy, mật khẩu là 123457.” “Tôi cứ tưởng là 123456 chứ.” “Thế thì dễ quá ai chẳng đoán ra được!” Tôi bỗng nhiên cảm thấy lạnh người. Lí Tuyết ngồi bên cạnh tôi, khiến tôi càng thêm lạnh. Làn khí lạnh đó là từ bên ngoài vào, nhưng nó lại lập tức nhập vào cơ thể tôi. Lí Tuyết cảm thấy có gì đó không ổn, lại nghi ngờ hỏi: “Cậu làm sao vậy?” “Không sao…” tôi trả lời, “Chắc là do âm khí quá nhiều thôi.” “Ah, chắc là như vậy rồi.” Lí Tuyết lại cầm lấy tay tôi, cắn vào đầu ngón tay rồi giúp tôi hút đi âm khí. “Sao cậu lại bị như thế này? Tôi có thể nhìn thấy được âm khí và dương khí trong cơ thể của người khác, những người khác để rất bình thường, chỉ có cậu là âm khí rất rặng.” “Chuyện cũng khá dài.” “Vậy cậu nói đi, từ trước tới nay chưa từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-nhan-cau-nai-ha/220128/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.