- Thiếu gia! Lâu không gặp người! Đám thuộc hạ cung kính. Nó nhíu mày nhưng như nhớ ra gì đấy nót nhếch mép tiến thẳng vào phòng cha nuôi. - Ba! - vừa bước vào phòng nó đã lên tiếng gọi.
Ba nuôi nó ngẩng lên
- Tưởng thiếu gia đây quên lão già này rồi
Nó mỉm cười
- Sao quên được
Ba nuôi nó đứng lên đi về phía nó, ôm chầm lấy nó
- Trưởng thành rồi! Con có gì muốn nói không? - Ông vỗ lưng nó
- Có
Ông cười rồi ngồi vào ghế,
- Ngồi rồi nói.
Nó ngồi xuống nhìn thẳn vào ba nó
- Ba sẽ ủng hộ và theo con chứ... Bang Đế Vương...
Ông nhấp 1 ngụm trà, cười
- Con đã chuẩn bị kĩ rồi nhỉ! Ba sẽ theo, Bang Đế Vương luôn hậu thuẫn con. Mà thằng Shiro mong con lắm đấy!
- Con sẽ đến thăm nó... Cảm ơn ba!
Nói rồi nó định rời đi
- Khoan! Ngồi uống chút rượu đã, gì mà vội vậy.
Ba nuoi no nói rồi lại tủ rượu lấy 1 chai
- 200 năm rồi đấy...haha.
Ông cười lớn rồi rót vào ly cho nó
- Rược ngon cho người không biết thưởng thức không phải là phí sao? - nó nhíu mày
- Không! Không phí! Rượu ngon tiếp anh hùng. - Ông nâng ly
Nó nhếch mép cũng nâng ly
- Rượu mạnh - nó nhíu mày
- Chuẩn! Cầm lấy cái này. Giờ con là bang chủ bang Đế Vương.
Ông đưa cho nó một cái lệnh bài ( kiểu giống thế ) bằng vàng ròng nguyên chất
- Vàng ba giữ...con giữ bạc- nó đẩy lại về phía ông
Ông mỉm cười
- Rồi bạc...phó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-nhan-than-chet-thi-da-sao-yin-van-yeu-vil-day/1206093/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.