“Đứa bé ư?”. Giản Lâm sửng sốt, lúc này mới phát hiện, trên giường phía sau Như Ý quả nhiên có một đứa bé đang nằm giống như hôn mê. Đó là một Giao nhân nhỏ thó, gầy gò, thoạt nhìn chỉ khoảng sáu bảy tuổi, gương mặt đẹp đến kinh tâm động phách, nhưng mà thân thể lại giống như con búp bê vải rách nát, gầy trơ cả xương, trên thân thể chẳng chịt các loại vết sẹo, không biết đã bị ngược đãi biết bao nhiêu năm. Bụng cậu bé có dấu vết bị mổ, trên miệng vết thương còn nhiễm máu. Giản Lâm chỉ liếc nhìn một cái nhưng đã nhịn không được mà biến sắc, khó hiểu nhìn Thân Đồ đại phu: “Là ai? Là ai đã biến đứa bé thành như vậy? Có phải chính là tên đồ tể này không?”.
“Haizz! Đây là lần đầu tiên tôi gặp một bệnh nhân khó giải quyết như vậy đấy! Thân Đồ đại phu đã trải qua mấy ngày liền vất vả đến sức cùng lực kiệt, ngân châm trong tay run lên bần bật, “Ta đã phong ấn huyệt đạo, phẫu thuật lấy ra toàn bộ bào thai, khâu vết thương, dùng thuốc đắp ngoài ra, sử dụng tối đã liều lượng. Thế mà vẫn không thể áp chế được chuyển biến xấu trong cơ thể nó. Haizz, đứa nhỏ này đúng là bị trúng tà rồi”.
Tuyền trưởng lão thất thanh: “Không phải vài ngày trước ông đã nói đứa bé này vẫn ổn sao, vì sao bỗng nhiên lại bệnh thành như vậy?”
“Đại khái, chắc là bởi vì lúc đó phẫu thuật giữa chiến trận đi!”. Thân Đồ đại phu thở dài, lúc ở Tinh Hải Vân Đình, sau khi Chỉ Uyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-nhan/75677/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.