Trên chiến trường ngày hôm đó, cả Ngụy Chính Thần và Tiêu Điểm Điềm đều bị thương nặng, người chủ trì đại cuộc không ai khác chính là Hoắc Kiêu.
Mặc dù hắn chỉ mới hai mươi mốt tuổi, nhưng nếu kẻ nào dám vì tuổi của hắn mà coi thường hắn, vậy thì đó chính là suy nghĩ ngu xuẩn nhất trên đời.
Sau khi đưa Ngụy Chính Thần và Tiêu Điềm Điềm tới bệnh viện, bảo đảm cả hai người và cô gái của hắn đều không sao cả, Hoắc Kiều đã bắt tay vào điều tra nội gián.
Không thể nào có chuyện quân đội lại dễ dàng xâm nhập vào địa bàn tư nhân của Ngụy Chính Thân một cách trắng trợn như vậy.
Ngoài ra chuyện hắn đến địa bàn của Ngụy Chính Thần vốn là một bí mật, nếu trong đám thuộc hạ của hắn không có phản đồ, chẳng làm gì có chuyện chính phủ nước S và nước V lại bắt tay hợp tác và tập kích trên đường một cách chính xác như thế.
Trái với phong cách thẩm vấn của Ngụy Chính Thần, một phát súng lấy mạng, hắn càng thiên về tra tấn tinh thần của kẻ địch.
Vùng đất hắn làm chủ - nước X, vốn không có chính phủ cai quản, mà là do hắc đạo nắm giữ.
Cho nên dân phong nơi này vô cùng hung hãn, không hề có luật pháp hay tình người gì đáng nói.
Ở đây cũng có rất nhiều người chăn nuôi thú dữ, chuyện giết người không hề hiếm gặp.
Tất cả những kẻ bị tình nghi là gián điệp đều bị nhốt chung một chỗ.
Cách bọn chúng vài mét là những cái lồng lớn nhất các loại thú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-oi-dung-ma/95470/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.