Từng câu từng chữ của hắn đều khiến trái tim cô xúc động chưa từng có.
Nó thậm chí còn không được tính là một lời nói ngọt, mà giống như một câu uy hiếp hơn, nhưng không hiểu sao khóe môi cô lại khẽ mỉm cười.
Đôi mắt sâu thẳm xoáy vào trong đáy mắt cô.
Một thứ tình cảm nồng nàn cháy bỏng, nặng nề đến nỗi khiến cô nghẹt thở.
Tiêu Điềm Điềm không biết phải làm gì khác nữa, cô chỉ ngây ngẩn nhìn thẳng vào hắn, nước mắt cứ chực trào ra.
Làm sao bây giờ, hắn luôn biết cách khiến cô mê muội.
- Thần, em...! Ngụy Chính Thần ngắt lời cô.
- Bảo bối, nói yêu anh đi.
- Em...em...! Gương mặt cô hồng đến phát sốt.
Dưới ánh nhìn nóng bỏng của hắn, cô cảm thấy miệng mình cũng đang lắp bắp.
Tại sao ánh mắt của hắn lại khiến cô bối rối như vậy? Cảm giác xấu hổ trào dâng trong lồng ngực, không phải là không thích, chỉ là cô cảm thấy quá ngại ngùng thôi.
- Đừng như vậy...Anh đừng nhìn em như vậy...! Nhưng dường như người đàn ông đã nhìn thấu tâm tư của cô.
Khóe môi hắn nhẹ nhàng nhếch lên, nụ cười tà tứ mê hoặc lòng người.
Giọng nói của hắn lúc này còn trầm hơn thường ngày, từng câu từng chữ đều như quyện trong mật ngọt, ngọt ngào đến mức khiến cho đáy lòng cô phải run rẩy.
- Tại sao chứ? - Tại vì em xấu hổ! Anh còn như vậy, em không thể nói ra câu đó được! Dáng vẻ lúc xấu hổ vùi mặt vào trong gối của cô thật là đáng yêu.
Đôi mắt to tròn lấp lánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-oi-dung-ma/95504/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.