Đem Lục Cửu ném vào Thần Nguyệt, còn Thiếu Trinh thì dẫn đến Tử Liên Bát Kính. Chu Sa đưa mắt nhìn Thiếu Trinh đang dùng ánh mắt oán hận nhìn mình, trong lòng có chút chua xót, nhưng nếu có thể bảo vệ nàng ấy an toàn, bị oán hận thì chẳng đáng là gì.
Thiếu Trinh không đủ kiên nhẫn mà gắt lên: "Yêu quái, rốt cuộc là ngươi muốn cái gì đây?"
"Yêu quái?" Chu Sa nghe xong, liền cười khẩy một tiếng, chống tay lên bàn để đứng dậy, thản nhiên nói: "Nếu ta là yêu quái, thì ngươi cũng là tiểu yêu quái."
Thiếu Trinh khó chịu chau mày: "Rốt cuộc ngươi đưa ta đến đây làm gì? còn Cửu đâu?"
"Nàng ta đang ở Thần Nguyệt, nơi đó rất tốt, ngươi không cần phải lo cho nàng ta."
Chu Sa chậm rãi bước về phía trà kỷ, rót cho Thiếu Trinh một chén trà, ung dung đưa tới: "Uống một chút đi, chắc khát rồi đúng không?"
Thiếu Trinh không chút nể tình hất đổ chén trà trên tay Chu Sa, dâng lên ánh mắt oán hận thù địch. Chu Sa cười nhạt, cũng không mở miệng trách, tiêu sái thả người ngồi xuống ghế quý phi, yên lặng ngắm nhìn một Thiên Trinh phàm nhân.
Không mất khí khái, như cũ cường liệt tiêu sái, tuyệt mỹ vô song.
"Ngươi muốn làm gì Cửu?"
Chu Sa thở ra một tiếng, cười nói: "Nếu ngươi buông được nàng, ta sẽ thả nàng, cho nàng trở về phàm gian. Còn nếu ngươi cứ dứt khoát không chịu tỉnh ngộ, ta chỉ có thể để nàng ta gả vào Thần Nguyệt."
"Ngươi muốn ép Cửu gả cho ngươi!?" Thiếu Trinh giận đến độ đứng bật dậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-sa-nhat-ban-cong-tu/975338/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.