Chương 152:
Trên mạng có vô số bức ảnh hài hước về tình trạng về quê ăn Tết: Lúc về gầy gò, lúc đi béo một vòng. Chu Sa không đến mức béo một vòng, nhưng qua năm mới cũng thật sự có thêm vài cân thịt, Chu Tú Mẫn rất vui vẻ. "Tăng thêm năm bảy cân nữa là đẹp." Cô ấy hay nói những lời giống như tiếc nuối như thế, tiếc rẻ không thể khiến Chu Sa hít không khí cũng tăng cân, giống như quả bóng bay, "phì phì" thổi vài hơi là phình ra. Cái gì mà bổ máu, cái gì mà bổ xương, bổ nội tạng bổ não, cả ngày cô ấy đều bận lo liệu đồ ăn cho Chu Sa, anh trai cô ấy bảo đi giám định đồ cổ cô ấy cũng nhất quyết không đi, nói bận lắm, khiến Chu Kính Nhân tức xì khói đầu, "Bận cái rắm, mày dính ít một lúc thì chết à?"
Chu Tú Mẫn làm như thể đương nhiên, đương nhiên đến mức khiến Chu Kính Nhân muốn tức mà không tức nổi, "Sẽ!"
Chu Kính Nhân: ...
Cô ấy không chịu đi, Chu Kính Nhân chỉ đành đến tìm cô ấy. Nhưng cho dù như thế, cô ấy vẫn phải thu tiền, giá cả cũng không thấp, rồi đặt cho nó một khẩu hiệu đẹp đẽ: Nhân tình là nhân tình, làm ăn là làm ăn.
Chu Kính Nhân tức đến gân xanh trên mặt nổi lên, "Cái rắm, mày cứ nói thẳng là mày nghèo không được sao?"
Chu Tú Mẫn thở dài: "Anh, nhà em một nhà lớn bé đang chờ em nuôi, anh đừng làm khó em."
Chu Kính Nhân: ...
Chu Kính Nhân muốn phỉ nhổ cũng bất lực. Em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-sa-nhiem/1824731/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.