Chương 61:
Bọn họ xuống máy bay, trời đã chuyển tối. Khách sạn họ ở là khách sạn bốn sao, tuy không xa hoa xa xỉ, nhưng rộng rãi tao nhã, các giáo sư mỗi người một phòng, hai người bọn họ chung một phòng. Sau giờ nghỉ, mọi người tập trung ở nhà ăn trong khách sạn, trên bàn ăn còn có một vị giáo sư họ Đới và một vị giáo sư họ Chu, mỗi vị đều dẫn theo một nghiên cứu sinh. Chu Tú Mẫn và Chu Sa mãi mới biết, hội nghị lần này có rất nhiều "trợ thủ" như vậy, bọn họ dùng thân phận này để tham dự các cuộc họp và các hoạt động hai ngày sau đó. Giáo sư Đới và giáo sư Liêu là chỗ thân quen, giáo sư Chu và Chu Mỹ Đích, cô Trịnh cũng là bạn bè. Món ăn thịnh soạn bày trên bàn, nhưng đề tài thảo luận các giáo sư càng hấp dẫn hơn, hai vị nghiên cứu sinh của giáo sư Đới và giáo sư Chu nghe các giáo sư nói chuyện quên cả ăn cơm. Giáo sư Đới nhìn hai học sinh non nớt của Đại học Tây Hoa, ông cho rằng là sinh viên của cô Trịnh và Chu Mỹ Đích, cố ý than thở với giáo sư Liêu: "Thầy Liêu à, không phải tôi nói thầy, thầy cũng khó tính quá, nhìn thấy không tệ thì chọn mấy người đi, nếu không mỗi lần đến đều lẻ loi đáng thương."
Chu Mỹ Đích cầm cốc rượu tay run run, chết oan người vô tội. Giáo sư Liêu thản nhiên gọi Chu Sa một tiếng: "Tiểu Chu, giới thiệu với giáo sư Đới chút!"
Lúc này, ánh mắt không còn ở trên người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-sa-nhiem/1824877/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.