"Thanh Hạ tỷ tỷ. . . . . ."
Sở Ấu Cơ chạy đuổi theo đến đỏ bừng mặt, khăn quàng cổ trước ngực cũng bị tuột ra ------ khăn quàng cổ hôm nay nàng đeo chính là khăn mà Cung Thanh Hạ đưa cho nàng, bé ngoan đeo chiếc khăn dày như vậy chạy một đoạn đường dài ----- rõ ràng không khả thi chút nào.
Cung Thanh Hạ dường như không nghe thấy, bước chân không nhanh không chậm, kiên định ném cho Sở Ấu Cơ bóng lưng thanh tú lạnh lùng.
Vẫn là Đường Tuyết Nhu xoay người cười vẫy tay với đứa bé kia, "Ấu Cơ !", bước chân cũng không dừng lại, vẫn duy trì tốc độ với Cung Thanh Hạ.
"Mệt lắm phải không ?" Lúc Sở Ấu Cơ chạy đến bên người Đường Tuyết Nhu, Đường Tuyết Nhu đưa tay sờ đầu nàng.
"Vâng ..........." Sở Ấu Cơ há miệng thở dốc, đến nửa ngày mới nói, "Thanh Hạ tỷ tỷ ?" ngẩng đầu nhìn Cung Thanh Hạ, ánh nắng mùa thu chiếu vào mỹ nhân lạnh lùng kia, càng làm cho nàng trở lên tươi đẹp.
Cung Thanh Hạ vẫn làm như không nghe thấy, nhìn về phía trước, cũng không liếc mắt nhìn nữ sinh chút nào.
Cô làm sao vậy ? Vì vừa rồi Ấu Cơ ngồi cùng với mỹ nhân đầu nấm mà cô ghét nên giận chó đánh mèo Ấu Cơ sao ?
Đường Tuyết Nhu nhìn Cung Thanh Hạ một chút, ngược lại cười với đứa bé, "Thể lực của em như vậy cũng không ổn đâu, rõ ràng là thiếu vận động, sau này phải luyện tập thể thao nhiều một chút."
"Vâng." Sở Ấu Cơ gật gù với Đường Tuyết Nhu, vẫn đang nhìn Cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-tich-dang-viet-chu/2038047/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.