Chu Hách tỉnh dậy sau một giấc ngủ không sâu, anh loáng thoáng nghe thấy giọng nói của Tống Nhan Sơ.
“Cậu tự gọi cơm hộp đi, anh ấy bị bệnh, thân nhiệt vẫn còn rất cao.
”“Không phải tớ đã đưa chìa khoá cho cậu rồi sao? Buổi tối khả năng tớ sẽ không về, cậu nói cái gì…”Tống Nhan Sơ vào phòng muốn xem Chu Hách đã hạ sốt chưa, điện thoại với Dụ Hạ vẫn chưa dứt, nói vài câu, thấy đôi mắt Chu Hách giật giật, cô nói với Dụ Hạ, “Không phải ngày mai cậu phải đến đoàn làm phim sao, buổi tối uống ít rượu rồi đi ngủ sớm đi.
”Tống Nhan Sơ cúp điện thoại, thấy đôi mắt đen nháy của Chu Hách đang nhìn chằm chằm mình, còn mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.
“Anh muốn uống nước sao?” Tống Nhan Sơ ôn nhu hỏi, trên mặt biểu thị vẻ hối lỗi, “Xin lỗi, tôi nói chuyện điện thoại làm phiền đến anh rồi.
”Chu Hách đã ngủ được một giấc, cả người vần đau nhức mệt mỏi, nhưng so với buổi sáng vẫn thoải mái hơn một chút, anh chống thân mình ngồi dậy, tiếp nhận ly nước cô đưa tới.
Độ ấm vừa phải.
“Buổi tối em có việc sao?”Tống Nhan Sơ lấy nhiệt kế từ dưới nách anh ra, lúc cô nghe điện thoại có đo nhiệt độ cơ thể cho anh, chỉ là lúc đấy anh vẫn còn đang ngủ.
“Nhiệt độ vẫn còn rất cao, anh có đói bụng không, tôi có nấu cháo trắng cho anh.
”Chu Hách khẽ liếm môi, cả người vô lực, chỉ là nghe nói cô nấu cháo, rất muốn nếm thử, “Được, lấy cho tôi một bát.
”“Anh thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-tien-sinh-cuoi-truoc-yeu-sau/2265484/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.