Ánh trăng nhẹ nhàng xuyên qua khe cửa, từng tia sáng chậm rãi tràn vào căn phòng như thể thời gian đang bị kéo dài vô tận.
Trong khoảnh khắc đó, đầu óc Yvette trống rỗng. Trước khi kịp suy nghĩ, nàng đã lao ra khỏi căn phòng, tựa như bị cuốn vào dòng ánh sáng lạnh lẽo ấy.
Bụi hoa sơn trà ngoài cửa khẽ rung rinh.
Yvette vội vã chạy ra, đ.â.m sầm vào vòng tay của chị gái Teresa, rồi tiện tay đóng cửa phòng lại với một tiếng "phịch" lớn.
Teresa hơi ngẩn người vì cú va chạm bất ngờ.
Bản năng khiến cô lập tức liếc nhìn cánh cửa đóng kín. Nhưng khi thấy Yvette đã ra đây an toàn, cô nhẹ nhàng thở phào, biết rằng không có bất kỳ kẻ xấu nào bắt cóc em gái của mình.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Teresa dịu dàng hỏi, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Yvette run rẩy trong vòng tay chị gái. Teresa đưa tay sờ lên trán nàng, cảm nhận được lớp mồ hôi mỏng:
"Em gặp ác mộng sao?" Cô hỏi, giọng càng thêm dịu dàng.
Yvette không dám ngẩng đầu, chỉ nép sâu hơn vào lòng Teresa, giọng nhỏ nhẹ, vẫn còn mang theo nỗi sợ hãi:
"Chị, hôm nay em có thể ngủ cùng chị đượ
c không?"
Nàng tuyệt đối không thể để chị gái quay lại căn phòng đó.
Teresa không chút nghi ngờ, gật đầu:
"Đương nhiên là được."
Yvette ngoan ngoãn theo Teresa về phòng. Nhưng vì sợ làm chị gái nghi ngờ, nàng không dám để ánh mắt nhìn thoáng qua cánh cửa phòng mình.
Trong khi đó, Zachley quỳ sụp xuống sàn trong phòng, đầy tuyệt vọng. Hắn chỉ kịp nói vài lời,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chua-khoi-mot-con-ac-long/324095/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.