“Đã lâu không gặp.”Giang Hà mỉm cười, đây là buổi học đầu tiên của hắn từ đợt khai giảng đến nay.“Tiểu tử ngươi dạo này chạy đi đâu vậy?”Từ Phong ngoảnh đầu qua hỏi.“Sức khỏe của ngươi...” Giang Hà không trả lời câu hỏi của hắn, nhướng mày hỏi lại.
Hắn cảm thấy sắc mặt của Từ Phong hiện tại có phần tái nhợt, hai vành mắt thâm đen, trông chẳng có sức sống gì cả.“Quái thật, vậy mà ngươi cũng có thể nhìn ra sao?”Mặt Từ Phong biến sắc: “Ta đã trát cả ba tầng phấn lên mặt rồi đấy.”.“Sao, trên mặt bị thương à?”Giang Hà ngạc nhiên hỏi hắn.“Khụ, cũng không hẳn.”Từ Phong thở dài: “Trong thời gian nghỉ hè vui chơi có hơi quá đà nên giờ có chút kiệt sức thôi.”“Ngươi bị kiệt sức sao?”Giang Hà kinh ngạc, tên này hay là cũng đi săn hung thú?“Ừ.”Từ Phong nở một nụ cười kì dị, nói nhỏ: “Huynh đệ này, để ta nói cho ngươi nghe, thành tích cao nhất hiện tại của ta là một chọi mười.”Một chọi mười!Giang Hà thầm gật đầu, không hổ danh là người đứng đầu lớp, mặc dù tính cách không được ăn nhập lắm, nhưng thực lực của hắn rõ ràng không thể nghi ngờ.
Năm nhất trung học đã đạt đến trạng thái khí, đoán chừng hiện tại hắn đang tiến vào trạng thái lỏng.
Kỳ thi đại học đang đến, trước mắt ai cũng nỗ lực liều mạng, hắn không thể để mình tụt lại phía sau.“Sao, ngươi có hứng thú không?”Từ Phong nhỏ giọng hỏi.“Hả?”Thần sắc của Giang Hà có phần cứng ngắc, hay là tên này biết hắn cũng đi?“Đừng tỏ vẻ ngây ngô như vậy.”Từ Phong nháy mắt với hắn: “Nếu ngươi có hứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chua-te-hac-am/1741178/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.