“Để họ nói, ta ngược lại muốn xem họ muốn nói cái gì”. Vũ Minh khoanh tay lạnh nhạt nói.
“Ngươi là không coi sinh mạng ra gì? Đây là cách ngươi trở thành cường giả? Cuối cùng cũng chỉ là một tên bạo quân mà thôi”. Vũ Ân Tĩnh cười lạnh nói.
“Ngươi là?”. Vũ Minh hỏi.
“Đinh Mộc”.
“Kia tốt, Đinh Mộc tiểu thư, xin hỏi, ngươi trải qua chiến tranh sao?”. Vũ Minh nói.
“Không có!”.
“Ngươi trải qua những cuộc chiến giữa phải đối mặt với sống chết?”.
“Không có”.
“Ngươi phải đứng ra bảo vệ người khác, dùng tất cả sinh mệnh của mình đi bảo vệ người thân của ngươi? Hoặc là thuộc hạ của ngươi?”.
“Không… không có”.
“Vậy ngươi có tư cách gì nói câu này?”. Vũ Minh trào phúng nói.
“Ta không có trải qua những chuyện này, nhưng là ta biết sinh mệnh ý nghĩa, biết trân quý sinh mệnh. Không như ngươi, chỉ dựa vào lạm sát, dựa vào hung uy để kiềm chế người khác. Thủ đoạn thấp cấp như thế ai sẽ dùng?”. Vũ Ân Tĩnh tức giận đáp.
“Ha ha, thật là vĩ đại lý do. Tuổi không lớn lắm nhưng miệng đầy đạo lý a. Sinh mệnh ý nghĩa? Ngươi hiểu cái cọng lông. Năm đó ta cùng nhân loại cùng ma thú tử chiến, ngươi ở đâu? Ta giúp nhân loại cải thiện phương thức tu luyện, ngươi lại làm cái gì? Ta giúp cho nhân loại tránh được tình trạng diệt vong bởi chính thứ họ tạo ra. Xin hỏi, ngươi lại làm cái gì?”.
“Ngươi có tư cách gì cùng ta tranh luận sinh mệnh ý nghĩa? Nha đầu, thế giới này so với ngươi tưởng tượng còn tàn khốc hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chua-te-vu-tru/1968211/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.