Hoá ra anh vẫn nhớ cô là ai, hình như chưa bao giờ quên.
Giản Ngưng là bạn thời đại học của Trình Vũ Phi, hai người ở chung phòng trong ký túc xá nên khá thân thiết. Trình Vũ Phi không phải là người nhiệt tình với mọi thứ, nhưng lại rất quan tâm tới Giản Ngưng, có chuyện gì cũng sẵn sàng giúp đỡ.
Cô làm vậy là vì lý do riêng. Trước kia, cô cũng như Giản Ngưng, luôn cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp. Nhưng từ sau khi tai hoạ ập đến với gia đình, cô đã buộc bản thân phải trưởng thành hơn, giống như số đông đang vật lộn với cuộc sống trên thế gian này.
Vì thế, lần đầu tiên bắt gặp nụ cười đơn thuần của Giản Ngưng, Trình Vũ Phi liền vô thức mong cô ấy có thể giữ mãi sự lạc quan. Cơ hồ đó là một cách để lấy lại thứ mà bản thân cô đã đánh mất.
Hôm nay, Giản Ngưng bất ngờ gọi điện nói muốn gặp cô. Hai người hẹn nhau ở công viên nhỏ gần nơi làm việc của Trình Vũ Phi. Giờ này, công viên khá vắng vẻ, trời mùa đông u ám khiến người ta có cảm giác quạnh quẽ.
Giản Ngưng xuất hiện trong bộ dạng cực kỳ ấm áp với chiếc áo lông dày, cổ áo bằng nhung trắng, gương mặt vốn đã nhỏ của cô trông càng thêm nhỏ. Hình như cô ấy lại gầy đi rồi, Trình Vũ Phi thầm thở dài.
Chồng của Giản Ngưng hôm nay đã mang con trai của họ đi. Giản Ngưng muốn nhờ luật sư tư vấn xem có cách nào lấy lại quyền nuôi con hay không. Tuy nhiên, thế lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chua-tung-hen-uoc/274422/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.