Là người một nhà phải cùng nhau té ngã Editor: Yang Hy Vừa vào đến phòng, vị tướng quân đã rất biết điều rút lui ngay, để lại không gian riêng tư cho ba người trò chuyện. “Đội phó đang ở đây à?” Lý Trường Xuyên chờ cho người ta đi khuất liền sốt sắng hỏi. Hà Minh đáp cực ngắn gọn, chỉ đúng một chữ: “Ừ.” Phong Vạn Lý thì không bỏ lỡ cơ hội chọc quê Lý Trường Xuyên: “Không ở đây thì tụi mình tới đây làm gì? Cậu không thấy à, ông tướng ban nãy là Tướng Trừ Ma, mà chồng của lão Cố cũng là Tướng Trừ Ma, còn không rõ rành rành ra đấy sao?” “Nhưng mà… nếu vậy thì đội phó đâu? Tôi nhớ lúc nãy dọc đường đi cũng chẳng thấy ai cả, kể cả người hầu hay thị nữ gì cũng không.” Lý Trường Xuyên nghiêng đầu thắc mắc. Hà Minh khẽ lắc đầu: “Tôi cũng không biết. Dù hồi xưa tôi cũng từng có dịp qua lại với Tướng Trừ Ma, nhưng chuyện gia đình nhà họ thì tôi không quan tâm lắm.” Phong Vạn Lý chen vào ngay, bá vai Hà Minh một cách thân thiết rồi nháy mắt nói: “Hồi đó A Minh công tư phân minh lắm, với lại còn… giữ mình trong sạch vì tôi, giữ đạo vợ chồng dữ lắm đó nha~” Lý Trường Xuyên nghe vậy suýt nghẹn, liếc qua xem phản ứng của Hà Minh, nhưng lại thấy người ta mặt tỉnh bơ như không có gì xảy ra, thậm chí còn hơi hơi có vẻ nuông chiều cái trò chọc ghẹo của Phong Vạn Lý. Lý Trường Xuyên tức thì chỉ biết chửi thầm: “Khốn kiếp! Đúng là tiêu chuẩn kép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/2936206/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.