Nói thật, Kỷ Phồn Âm không muốn chọn người nào hết.
Một người là quân dự bị pháp chế, lời cậu ta muốn nói Kỷ Phồn Âm chỉ cần đoán cũng có thể đoán trúng ―― không phải dù chia thành hai phương hướng rồi cũng chỉ có thể chọn một thôi hay sao?
Còn chuyện của Sầm Hướng Dương, có thể anh ta đứng về phía Kỷ Hân Hân là vì muốn uy hiếp cô ta; hoặc là, dây thần kinh điên khùng của Sầm Hướng Dương kích hoạt, chuẩn bị làm một tên khốn kiếp.
Một khách hàng tính cách thuần trẻ con, Kỷ Phồn Âm rất vững tin rằng nội dung của cậu ta định nói hẳn là cũng không có gì quan trọng.
Lúc này Chương Ngưng đang nói chuyện với người khác, Kỷ Phồn Âm cũng không tiện kéo cô ấy tới làm bia đỡ đạn.
Thế là cô nghĩ nghĩ, cúi đầu nhìn cái đồng hồ trên tay của mình: "Nên trở về nhà cho cá cảnh nhiệt đới ăn thôi."
Bạch Trú: "..."
Sầm Hướng Dương: "..."
Cái cớ này rất là qua loa, nói là "cá cảnh nhiệt đới", nhưng trong mắt lại viết là "Mặc kệ các người" .
Nhưng Kỷ Phồn Âm đã quyết định về nhà nên cũng lười gia nhập vào màn đánh nhau vì thể diện giữa Bạch Trú và Sầm Hướng Dương, thừa dịp Chương Ngưng không chú ý, lặng lẽ đi thẳng về phía cửa lớn hội trường.
Phía sau lập tức có tiếng bước chân đi theo.
"Bạch Trú, trở về đi." Kỷ Phồn Âm không quay đầu lại cũng biết là ai.
"Cái tên đạo diễn kia cũng là khách hàng của cô?" Bạch Trú nhắm mắt theo đuôi ở sau lưng cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058266/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.