Lạc Thanh Chu cùng ánh mắt nàng chạm vào nhau, lại bỗng nhiên cảm thấy một cỗ sát khí lạnh lẽo đánh tới.
Bách Linh giới thiệu nói:
- Nàng gọi Hạ Thiền, là thị nữ vị đại tiểu thư kia, nói đúng hơn là hộ vệ. Nàng chưa hề tập võ, nhưng trời sinh có được kiếm thuật cực cao, xuất kiếm tức giết người, một kiếm tức phong hầu. Bảo kiếm trong ngực nàng lai lịch cũng không nhỏ, cho dù là Võ sư đầu đồng thiết sắt, dưới kiếm của nàng cũng chỉ cần một chiêu là bại. Cô gia, người cũng nên cẩn thận, sau này nhìn thấy nàng, phải đi đường vòng. Thực sự tránh không khỏi, nhất định phải cúi đầu nhận sợ, đừng nhìn thẳng vào nàng, càng không nên chọc giận nàng. Nếu không, mạng nhỏ khó giữ.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, lập tức cảm giác cổ mát lạnh, vội vàng thu hồi ánh mắt.
Bách Linh cười mỉm mà nhìn hắn nói:
- Cô gia, nàng xinh đẹp không?
Lạc Thanh Chu không dám nhìn loạn, đành phải nhìn nàng nói:
- Ừm.
Nhưng xinh đẹp nhất, đương nhiên là thiếu nữ áo trắng đứng ở đầu thuyền dung mạo như thiên tiên kia.
Thiếu nữ kia cho dù là dung nhan, hay là khí chất, đều đẹp không giống phàm nhân.
Hắn chưa từng tưởng tượng qua, thế gian này lại còn có người đẹp đến tận cùng như vậy, làm cho người ta hít thở không thông.
Thế giới này, quả nhiên đặc sắc.
- Vậy cô gia cảm thấy, là ta xinh đẹp, hay là Hạ Thiền kia xinh đẹp?
Bách Linh đột nhiên cười hỏi.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, lời nói thành thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2782047/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.