Hai người đều có chuyện nghĩ đến, đều không nói gì thêm.
Xuyên qua hành lang, đi vào cửa đình viện, Hạ Thiền đang ôm kiếm đứng ở ngoài cửa, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng như băng.
Lạc Thanh Chu xuất hiện, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn lại.
Trước nhìn thoáng qua hoa trong tay hắn, lại nhìn xem hắn.
Cả người giống như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ.
Cho dù đứng ở nơi đó bất động, cũng có khí tức lạnh lẽo tập kích người, làm cho người lạnh cả sống lưng.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, trong lòng khẽ động, trực tiếp đi qua, đưa hoa tươi trong tay tới trước mặt của nàng:
- Hạ Thiền cô nương, tặng cho ngươi.
Giữa sân đột nhiên yên tĩnh.
Không khí giống như ngưng kết, ngay cả âm thanh hô hấp cũng không có.
- Xoẹt!
Vài giây đồng hồ sau, kiếm quang lóe lên, rét lạnh thấu xương.
Hoa tươi trong tay Lạc Thanh Chu trong nháy mắt biến thành hai nửa, rơi vào trên mặt đất.
Mà thiếu nữ băng lãnh trước mặt, kiếm trong tay vẫn như cũ cắm ở trong vỏ kiếm, giống như chưa hề rút ra khỏi vỏ.
Chỉ là ngay từ đầu thì ôm ở trước ngực, hiện tại thì đặt ở bên cạnh váy.
Gương mặt xinh đẹp còn muốn đẹp hơn Bách Linh mấy phần kia lúc này càng thêm băng lãnh.
Lạc Thanh Chu cũng không nghe được tiếng lòng của nàng.
Hắn cảm thấy cổ ngứa ngứa, ném xuống nhánh hoa còn sót lại trong tay, lui lại, đứng cách xa hơn năm mét, không tiếp tục nhìn nàng.
Rất kỳ quái.
Đại đa số thời điểm, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2782098/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.