Lời còn chưa nói hết, thiếu nữ trước người đột nhiên bước nhanh rời đi, tiến vào sân nhỏ.
Là đi vào gọi Bách Linh sao?
Lạc Thanh Chu nhìn cửa, đứng tại chỗ chờ đợi.
Sau một lúc lâu.
Bách Linh chưa hề đi ra, lại là nàng mặt lạnh đi ra.
Trong tay của nàng cầm một bao vải phình lên, đi đến trước mặt hắn, đưa cho hắn.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, tiếp trong tay, mở dây thừng buộc miệng túi, nhìn vào bên trong.
Bên trong vậy mà chứa đầy một túi nhỏ... Bạc vụn.
Tất cả đều nát.
Ước lượng trọng lượng, có chừng... Hơn ba mươi hai lượng.
Lạc Thanh Chu: - ...
Thiếu nữ nhìn thần sắc trên mặt hắn, lông mày có chút nhăn một cái, lại cúi đầu xuống, từ bên trong túi quần áo lấy ra một khối bạc vụn cuối cùng, nhẹ nhàng bỏ vào bên trong cái túi nhỏ trong tay hắn, sau đó quay mặt chỗ khác, nhìn nơi khác hỏi:
- Đủ?
Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, cúi đầu nhìn một khối bạc vụn nhỏ cuối cùng nàng bỏ vào trong túi, giật mình, ngẩng đầu lên nói:
- Ừm, đủ rồi, đa tạ Hạ Thiền cô nương. Chờ thêm mấy ngày ta sẽ trả tiền...
Lời còn chưa nói hết, thiếu nữ đã quay người rời đi.
- Kẹt kẹt...
Cửa sân đóng lại.
Lạc Thanh Chu đứng tại chỗ sửng sốt một hồi, thu hồi bạc, đi về chỗ Tần nhị tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2783690/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.