Tống Như Nguyệt vẫn như cũ đường cong uyển chuyển nằm nghiêng bên trên giường mỹ nhân, đang ngủ say.
Cây nến đỏ to dài trong góc đã sắp cháy hết, dưới thân nến đầy sáp, chất chồng lên với nhau.
Tia sáng xuyên thấu qua cửa sổ rơi vào trong phòng.
Bóng đen trong phòng cũng dần dần bị xua tan sạch sẽ.
Trên giường, hai người nghiêng người mà nằm, một trước một sau, đều trợn tròn mắt, trái tim thình thịch nhảy loạn.
Trên người thiếu nữ vẻn vẹn chỉ mặc một bộ áo lót màu xanh nhạt, lúc này chính khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, cắn môi phấn, nghiêng người đối mặt với vách tường, hai vai tuyết trắng gầy gò lộ ở bên ngoài, cái cổ trắng ngọc thon dài sáng bóng, mịn màng mê người, mái tóc đen nhánh như thác nước như tơ lụa màu đen tản mát trên gối đầu và dưới thân, bị hai người cùng một chỗ đè lên.
Người ở phía sau cũng nghiêng người, trong mũi thở ra nhiệt khí, một lần lại một lần phun vào cổ phía sau nàng, một chút ngứa, hơi tê tê.
Thân thể nàng mềm nhũn, hai con ngươi mê ly...
Lúc này, người ở phía sau đột nhiên bỗng nhúc nhích, ở bên tai nàng thấp giọng nói:
- Nhị tiểu thư, ta có thể đi được chưa?
Lúc nói chuyện, nhiệt khí càng thổi vào cổ và trên lỗ tai của nàng.
Thân thể thiếu nữ hơi run một chút một chút, cắn cắn môi phấn, mặt mũi tràn đầy đỏ bừng mà thấp giọng nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2783716/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.