Trên đài.
Nam Cung Hỏa Nguyệt quay đầu, nhìn thị nữ bên cạnh một chút, nói:
- Lấy bức tranh vừa rồi Tống gia tặng tới.
Thị nữ rất nhanh tìm bức tranh trong những lễ vật kia ra, mở ra, đặt ở trước mặt nàng.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn thi từ phía trên một chút, ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối kia, nói:
- Đọc tiếp.
Tần Vi Mặc vẻ mặt bình tĩnh, cúi đầu, tiếp tục thì thầm:
- Nhất định núi xanh chẳng có tùng. Rễ kia vốn phá thạch nham trong. Ngàn lay vạn chuyển xương còn cứng. Bất kể gió tây nam bắc đông.
- Đọc tiếp.
Nam Cung Hỏa Nguyệt thản nhiên nói.
Tần Vi Mặc tiếp tục ôn nhu thì thầm:
- Mưu thần trong màn trướng công đường, vừa xuôi theo mãnh tướng can qua. Thiên thời địa lợi cùng nhân hòa. Phối hợp tinh diệu đều phát huy. Chiến trường dù sa cơ thất thế, vẫn một lòng kinh định ý chí ta. Cùng người một khúc « Nộ Phong ca », quần thần ai ai đều đến chúc.
- Đọc tiếp.
Tần Vi Mặc thở hổn hển, đem một bài thơ cuối cùng đọc:
- Mây đen trên thành như muốn đè nát thành, Áo giáp vàng lóng lánh ánh vẩy cá trong nắng. Tiếng tù và thổi vang trời trong sắc thu,
Ban đêm quan ải màu tía như phấn kẻ lông mày. Cờ đỏ cuốn một nửa khi quân tới sông Dịch, Sương mù dày, trời lạnh, trống thúc quân không nổi. Để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2785792/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.