🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiểu Điệp thở dài một hơi:   

 

 

- Hạ Thiền tỷ tỷ rất tiết kiệm, mấy người tiểu Đào tỷ tỷ đều đang nói, không thấy qua Hạ Thiền tỷ tỷ mặc y phục mới, *****̃ng không có thấy nàng mang qua bất kỳ đồ trang sức nào.   

 

 

Lạc Thanh Chu yên lặng một chút, cầm những vật kia lên, muốn lập tức ra ngoài trả lại cho nàng, nhưng lại nghĩ tới tính cách nha đầu kia, đành phải để lúc khác thôi.   

 

 

- Không biết đêm nay nàng có đi vườn hoa làm việc hay không...   

 

 

Lạc Thanh Chu quyết định đêm nay lại đi tìm nàng, đến lúc đó cho dù thế nào, cũng phải khiến nàng nhận lấy những thứ này.   

 

 

 

Giờ sửu.   

 

 

Trên chỗ mái cong Uyên Ương Lâu.   

 

 

Đạo thân ảnh xanh nhạt kia đứng ở nơi đó, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía phủ thành chủ xa xa.

 

Dưới ánh trăng.   

 

Một đạo hồng ảnh đột nhiên từ trong phủ bay lên hướng về phía này.   

 

 

 

Ngoài cửa Tiểu viện.   

 

 

Hai thân ảnh thiếu nữ kia đã đi rồi.   

 

 

Lạc Thanh Chu cầm một quyển giấy tuyên, ở cửa chờ trong chốc lát.   

 

 

Thu nhi mới cầm đèn lồng, vội vàng chạy đến.   

 

 

Lạc Thanh Chu đem giấy tuyên giao cho nàng, thấp giọng dặn dò:   

 

 

- Đừng cho người khác nhìn, phải tự tay giao vào tay tiểu thư nhà ngươi.   

 

 

Thu nhi biết thứ này quan trọng, gật đầu, ôm giấy tuyên, vội vàng rời khỏi.   

 

 

Chờ trở lại vườn Mai Hương nhỏ.   

 

 

Châu nhi lại kêu nàng vài câu:   

 

 

- Thu nhi, cô gia không có lưu ngươi ở đó thị tẩm sao? Có phải hôn cô gia rồi hay không?   

 

 

Thu nhi không để ý nàng, đi vào thư phòng, đem giấy tuyên trong tay rất trịnh trọng giao cho tiểu thư nhà mình.   

 

 

Tần Vi Mặc đang ngồi trước đài án xem sách, sau khi nhận lấy, không kịp chờ đợi mở ra, chăm chú nhìn lại.   

 

 

Nhìn vài đoạn mới quay đầu nhẹ giọng hỏi:   

 

 

- Thu nhi, tỷ phu còn nói lời gì không?   

 

 

Thu nhi thấp giọng nói:   

 

 

- Cô gia căn dặn nô tỳ, thứ này đừng cho người khác nhìn thấy, muốn nô tỳ tự mình giao vào tay tiểu thư.   

 

 

Tần Vi Mặc do dự một chút, lại hỏi:   

 

 

- Tỷ phu nơi đó... Còn có người khác sao?   

 

 

Thu nhi ngơ ngác một chút, nói:   

 

 

- Tiểu thư, nô tỳ không có đi vào. Lúc nô tỳ đi, cô gia còn ở cửa nhìn nô tỳ.   

 

 

Tần Vi Mặc yên lặng một chút, nhẹ gật đầu:   

 

 

- Ngươi đi mau đi.   

 

 

Thu nhi cúi đầu cáo lui.   

 

 

Tần Vi Mặc nhìn nét bút trên giấy tuyên, vẻ mặt hốt hoảng trong chốc lát, lấy lại bình tĩnh, lại chăm chú nhìn lại.   

 

 

Vì lý do an toàn, nàng phải thuộc hết hai hiệp chuyện xưa này.   

 

 

Sau đó sao chép lại một lần.   

 

 

Miễn cho đến lúc đó Trưởng công chúa thật hỏi tới, nàng lại lộ ra chân tướng.   

 

 

Nghĩ đến tỷ phu đêm nay sẽ không tới, nàng lại không khỏi âm thầm thở dài một hơi.   

 

 

Ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng ngần.   

 

 

Tuyết đọng đầy các ngõ ngách đã hòa tan hơn phân nửa.   

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.