🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày mai còn phải đi tụ bảo các một chuyến.   

 

Mấy đêm rồi cũng không có ngủ một giấc đàng hoàng.   

 

 

Vừa ra khỏi phòng, đột nhiên thấy cửa phòng đối diện bỗng nhúc nhích, một mảnh góc áo màu hồng muốn trốn đi đến góc rẽ.   

 

 

Hắn trực tiếp đi qua, nói:   

 

 

- Bách Linh, ta muốn trở về ngủ. Hạ Thiền cô nương đã bớt nóng, sẽ không có chuyện gì.   

 

 

Trong phòng, tĩnh không một tiếng động, cũng không có người đáp lại.   

 

 

 

Lạc Thanh Chu không có dừng lại thêm, vừa muốn rời khỏi, trong phòng đột nhiên “Khục” một tiếng.   

 

 

Hắn dừng bước lại, qua khe cửa khép hờ nhìn về phía trong.   

 

 

Trong phòng một màu đen kịt, cái gì cũng không nhìn thấy.   

 

 

Hắn đột nhiên nghĩ đến lúc trước động phòng, hình như cảnh tượng cũng như vậy, đen kịt một màu, hắn đột nhiên bị người ôm lấy, xoay tròn đặt lên giường.   

 

 

 

Sau đó...   

 

 

Trong lòng hắn có chút dập dờn, nhìn khe cửa, đột nhiên thấp giọng nói:   

 

 

- Bách Linh, ngươi là muốn ta đi vào sao?   

 

 

Trong phòng không có trả lời.   

 

 

Lạc Thanh Chu do dự một chút, đưa tay đẩy cửa phòng ra.   

 

 

- Kẹt kẹt...   

 

 

Cửa phòng khe khẽ mở ra.   

 

 

Trong lòng hắn vùng vẫy một hồi, cuối cùng vẫn đi vào.   

 

 

Ánh mắt rất nhanh thích ứng bóng tối.   

 

 

Góc tường bên cạnh, Bách Linh một thân váy áo màu hồng tựa ở nơi đó, đang cắn môi, an tĩnh nhìn hắn, trong mắt ánh mắt chớp động, hình như đang do dự cái gì.   

 

 

- Bách Linh...   

 

 

Lạc Thanh Chu mắt đối mắt với nàng, trong lòng lập tức lên gợn sóng.   

 

 

Bách Linh dựa vào góc tường, lẳng lặng nhìn hắn một hồi, mới nói khẽ:   

 

 

- Cô gia, người có phải muốn... muốn khi dễ người ta hay không?   

 

 

Lạc Thanh Chu đi đến gần, trong bóng đêm nhìn gương mặt nàng ngập nước mắt vô cùng xinh đẹp, đột nhiên đưa tay ôm eo nàng, cúi đầu chống trán của nàng nói:   

 

 

- Không phải ngươi dẫn dụ ta tới sao?   

 

 

Bách Linh gương mặt phấn hồng, lông mi buông xuống, thấp giọng nói:   

 

 

- Làm gì có.   

 

 

Hơi thở thiếu nữ ấm áp, trên thân tản ra mùi thơm mê người, tim đập rộn ràng, ***** cao vút có chút phập phồng.   

 

 

Trong lòng Lạc Thanh Chu nóng lên, cúi đầu xuống, hôn lên miệng nhỏ của nàng.   

 

 

- Ngô... Cô gia, đừng...   

 

 

Bách Linh miệng từ chối, nhưng thân thể lại mềm nhũn trong ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nóng lên ngẩng đầu lên, hai mắt mê ly, bộ dáng như chờ người khi dễ.   

 

 

Lạc Thanh Chu ôm nàng hôn một lúc, đột nhiên cúi người, ôm ngang nàng, đi đến bên giường, ném xuống giường.   

 

 

Đêm nay, hắn muốn thanh tỉnh triền miên với nàng một lần.   

 

 

Khi hắn đè lên, chuẩn bị ***** váy áo màu hồng trên người nàng, lại đột nhiên cảm thấy phía sau truyền đến cảm giác lạnh cả người.   

 

 

Giống như đêm đó.   

 

 

Hắn thân thể cứng đờ, quay đầu nhìn lại.   

 

 

Sau lưng trống trơn, gian phòng vắng vẻ.   

 

 

Cửa, *****̃ng không có người.   

 

 

Hắn sửng sốt một chút, đứng dậy bước nhanh tới cửa, mở cửa phòng ra, nhìn ra ngoài.   

 

 

Bên ngoài tĩnh không một tiếng động, cũng không có người.   

Thế nhưng cỗ hàn ý vừa rồi từ đâu ra? 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.