Trong lòng hắn có chút thất vọng, nhưng có thể giải quyết triệt để hai tên phiền phức này, phòng ngừa lần sau bọn hắn trả thù, cũng không tệ lắm.
Hắn đứng lên, lấy ấm nước trong túi trữ vật ra, đổ ra rửa tay, rồi xoay người nhìn về phía Đao tỷ và thiếu nữ Nam Cung Mỹ Kiêu kia, lại kinh ngạc phát hiện, hai thiếu nữ kia đã thối lui đến hơn hai mươi mét, vẻ mặt sợ hãi và cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.
Lạc Thanh Chu: - ...
Trong rừng cây, yên tĩnh vắng lặng.
Trong không khí mùi máu tươi nồng đậm tản mát.
Lạc Thanh Chu thu lại ấm nước, đi tới chỗ Đao tỷ và thiếu nữ tên Nam Cung Mỹ Kiêu.
- Cái đó, ta muốn giải thích một chút.
- Không cần thiết.
Đao tỷ và thiếu nữ gọi Nam Cung Mỹ Kiêu trăm miệng một lời trả lời.
Đồng thời, một người nắm chặt chuôi đao, một người nắm thật chặt roi da bên hông.
Hai người đứng chung một chỗ, vẻ mặt đều khẩn trương và cảnh giác nhìn chằm chằm hắn.
Lạc Thanh Chu nhún vai, không nói gì thêm.
Trong rừng cây hoàn toàn yên tĩnh.
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu nhìn sắc trời.
Mới tới buổi trưa thôi.
- Đao tỷ, bây giờ ngoài phiên chợ võ giả còn chưa mở, con mồi này của ta còn có thể đi đâu mới bán được?
Hắn mở miệng hỏi.
Vẻ mặt Đao tỷ nghiêm túc mà nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2785872/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.