- Nhìn Hạ Thiền cô nương đằng đằng sát khí, thật đáng sợ! Tối hôm qua những người Tống gia kia chết thảm trong hẻm nhỏ, hẳn là Hạ Thiền cô nương giết, không biết đêm nay nàng lại muốn đi giết ai.
Chu quản gia và người hầu mở cửa nói thầm trong lòng.
Trên đường phố, đèn hoa mới lên, người đi đường náo nhiệt.
Đối với có ít người mà nói, sống về đêm vừa mới bắt đầu.
Lúc này, trên đường phố ngoài cửa chính Thiên Tiên lâu.
Lạc Thanh Chu đứng dưới một gốc cây ngô đồng, giống như là kẻ trộm, thò đầu ra nhìn về phía những nữ tử trang điểm lộng lẫy, dáng người xinh đẹp đứng ở ngoài lâu đón khách.
Giết người hắn còn không sợ, nhưng giờ này khắc này, hắn lại có chút khiếp đảm và sợ hãi.
Nhìn những nữ tử trang điểm hoa mỹ, muôn hồng nghìn tía hương diễm đứng ở trước cửa ra vào, người khoác lụa mỏng tư thái chọc người, hắn càng không dám tiến thêm một bước đi về phía trước.
- Được rồi, vẫn nên vụng trộm đi vào từ cửa sau đi.
Giãy dụa thật lâu, hắn đành phải từ bỏ ý nghĩ nghênh ngang tiến vào từ cửa chính.
Hắn vòng vào hẻm nhỏ bên cạnh, bước nhanh đi vào.
Hẻm nhỏ đen nhánh yên lặng, lúc này không người hỏi thăm, ngược lại miễn đi rất nhiều xấu hổ và phiền phức.
Bình thường chỉ có khách nhân quen biết với nữ tử nào đó trong thanh lâu mới có thể ước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2786091/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.