Thân ảnh màu đỏ ngẩn người, lúc này mới kịp phản ứng, lập tức áp chế giận dữ nói:
- Ngươi nếu là nam nhi thì nên có chủ kiến của mình, mà không cần khúm núm, theo lệnh một nữ tử mới quen không có mấy ngày mà làm theo! Ngươi sợ nàng như vậy sao?
Lạc Thanh Chu nhịn một chút, nhịn không được, nhìn nàng hỏi lại:
- Ngươi không sợ sao?
Thân ảnh màu đỏ dừng một chút, không có trả lời, giọng lạnh lùng nói:
- Tiếp tục kể chuyện xưa đi, ít nhất phải kể xong lần này. Nam nhi làm việc phải đến nơi đến chốn, không thể bỏ dở nửa chừng.
Lạc Thanh Chu không tiếp tục để ý đến nàng.
Nắm đấm thân ảnh màu đỏ trong tay áo dần dần nắm chặt, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm nửa ngày, cắn răng nói:
- Ngươi cũng biết, nếu như ta thật gọi ngươi là sư tôn, ngươi sẽ giảm thọ bao nhiêu năm? Nàng đang hại ngươi, ngươi không biết?
Lạc Thanh Chu lui lại đến một bên, khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị tu luyện.
Thân ảnh màu đỏ bắt đầu hô hấp dồn dập, trước ngực cao ngất kịch liệt phập phồng, nhìn hắn chằm chằm một hồi, nhìn về phía thân ảnh xanh nhạt, đột nhiên nói:
- Ngươi muốn ta kêu hắn cái gì?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Sư tôn.
Thân ảnh màu đỏ cười lạnh nói:
- Tốt, vậy ta gọi hắn là ca ca!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chue-te-vo-dich-hoa-tien-tuu/2786105/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.