Đêm đã khuya khi Tom Joad rẽ vào một con đường địa phương, đi tìm trại Weedpateh. Một vài ánh lửa lấp lánh đây đó trong vùng quê. Phía sau họ, duy chỉ có một vầng sáng ở trên trời, chỉ hướng về Bekersfield. Chiếc xe tải chạy lắc lư, khiến những con mèo săn đêm phải bỏ chạy khỏi mặt đường. Tới một ngã tư, có một dẫy nhà nho nhỏ bằng gỗ sơn trắng.
Mẹ ngồi ngủ trên ghế còn Bố thì đã im lặng từ lâu. Tom nói:
- Con không biết trại ở đâu. Có lẽ phải đợi tảng sáng, gặp ai hỏi mới được.
Tới một chỗ ngã tư đường. Tom dừng lại khi thấy tín hiệu sáng. Một chiếc xe khác tới đỗ bên cạnh xe tải. Tom nhìn qua cửa.
- Ông làm ơn cho biết... ông có biết trại lớn ở đâu không?
- Thẳng phía trước.
Tom cho xe chạy qua đại lộ sang phía bên kia đường, được khoảng trăm mét, anh dừng lại. Gần đường có một hàng rào dây thép và ở giữa có một cánh cổng lưới sắt cho xe chạy vào trong. Cách đấy một quãng có một căn nhà nhỏ cửa sổ còn sáng ánh đèn. Tom cho xe vào cổng, xe camnhông chồm lên rồi rơi xuống rầm rập.
- Mẹ kiếp! - Tom nói - Thế mà con không nhận ra cái ụ đất này.
Một người canh đêm từ hiên đứng lên và tiến lại gần xe. Y tì khuỷu tay vào thành xe.
- Anh đi nhanh quá đấy. - Y nói - Lần sau, hãy đi từ từ.
- Mà lạy Chúa, thế là thế nào vậy.
Người canh đêm bật cười.
- Là thế này! Tại đây lúc nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chum-nho-phan-no/1776854/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.