Trong phòng tắm, Thẩm Triệt tắm rửa xong, đỡ eo cầm khăn lông lớn tiện tay quấn lên người, ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, nghiêng người bắt đầu thưởng thức hoa sen mới nở trong bồn tắm.
Tần Tu ngẩng đầu, mệt mỏi liếc cậu một cái: “Kia là khăn rửa mặt của tôi đấy.”
Thẩm Triệt há to miệng, vội cởi ra.
“Bỏ đi, dù sao có giặt cũng không sạch.” Tần Tu trườn ngưởi ra bồn tắm, “Cậu đừng có mà bắn lên khăn mặt đấy.”
Thẩm Triệt mất hết cả mặt mũi: “Có phải suối phun đâu, nói bắn là được chắc.”
“Đó là khăn tôi dùng rửa mặt, cậu bắn lên đó cũng là gián tiếp bắn lên mặt tôi. Tôi nghi cậu dễ nã cho nó một phát pháo lắm.”
Thẩm Triệt bị nói cho hết đường phản bác, lại liếc trộm một cái về phía Tần Tu đang nằm trong bồn tắm nhắm mắt dưỡng thần. Trước đó, Tần Tu còn rất săn sóc, xả cho Thẩm Triệt một bồn lớn nước ấm áp, thế nhưng cậu lại rất có ý đồ mà từ chối. Tôi ngâm mình trong bồn tắm thì có gì đẹp chứ, anh là mỹ nhân, bồn tắm lớn nhất định phải để cho anh ngâm mình! (chết với cái đồ trung khuyển này mất -_-)
Tần Tu nhoài người ra thành bồn tắm, đầu gác lên cánh tay, mớ tóc đen ướt sũng rủ xuống hai má. Khuôn mặt kia so với nam giới bình thường thì trắng nõn, thanh tú hơn rất nhiều, lúc này đang bị làn hơi nước dày phủ mờ nhìn thật giống như tranh vẽ. Ánh mắt Thẩm Triệt dừng ở bở môi đỏ sậm của Tần Tu lộ ra trên làn nước.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cu-cua-cac-anh-de/209092/chuong-155-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.