"Lão sư, vì sao vậy? Bọn hắn nói đó là Thiên La tinh, vậy mà lại có thể triệu hoán ta tới, còn nói là không gian huyền bí, điều này có thể sao?" Một thiếu nữ có mái tóc màu đen đang mân mê bờ môi
Lúc này, nếu Hoắc Thiên Hàn ở bên người nàng, nhất định hắn sẽ giật mình, vì người đứng phía trước thiếu nữ này chính là người cậu vẫn mong nhớ ngày đêm, có tóc đen mắt đen, Bắc Nguyệt lão sư của cậu hay còn được biết đến là mẹ của cậu a!
Bắc Nguyệt cau mày, nói: "Cái này quả thật là có chút kỳ quái. Theo như lời ngươi nói thì đối phương chỉ là mấy tên nhất hoàn cùng tuổi với ngươi, dùng thực lực của bọn hắn sẽ không thể nào mở được một thông đạo với cự ly xa như vậy. Mở ra một không gian thông đạo vượt qua tinh cầu sẽ cần tiêu hao một nguồn năng lương cực lớn. Có lẽ chỉ có một khả năng, là không gian đồng vị cộng hưởng mà sinh ra một loại đồng cảm. Điều này cần chính là sự trùng hợp, mà không phải tiêu hao năng lượng. Cũng chỉ có như thế mới có thể xuất hiện tình huống như vậy. Lạc Ly, ngươi nói cụ thể tình huống lúc đó một chút đi."
" A, vâng. Lúc ấy là..." Lạc Ly dem hết tất cả mọi thứ mà nói cho Bắc Nguyệt lão sư nghe
"Cây cỏ có đường vân màu kim ngân?" Bắc Nguyệt ngẩn người, sau đó nàng đột nhiên vội vàng nói, "Vậy có phải hắn là một người có tóc đen, con mắt xanh biển, một tiểu nam hài rất đẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cuc-dau-la-the-he-moi/11620/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.