(*)Khang kiều ở đây chính là phiên âm của chữ Cambridge trong tiếng trung. Vì để thích hợp với nội dung trong chương này, tên bài thơ sẽ được dịch là “Tạm biệt Khang Kiều” chứ không phải “Tạm biệt Cambridge”. Đồng thời trong chương này sẽ có một số chỗ dịch là cầu Khang (kiều = cầu) nhưng thật ra chẳng có cây cầu nào tên Khang cả, trong đại học Cambridge có một cây cầu Toán học lâu đời bắc qua sông Cam. Thế nên hãy tự hiểu rằng cầu Khang = Cầu Toán học.
Phương Viêm ném quyển sách ngữ văn lớp 10 tập một lên trên bàn giáo viên, sau đó hỏi:
- Các em muốn học cái gì?
Bọn học sinh ngơ ngác nhìn nhau.
Chuyện này mà cũng được chọn à?
Chẳng phải thầy dạy cái gì thì học sinh phải học cái đó sao?
Phương Viêm biết đám học sinh đang nghĩ gì, hắn cười nói:
- Thế này đi, mỗi em tìm trong sách giáo khoa ra một bài mà các em thích nhất, bài nào được chọn nhiều nhất thì hôm nay chúng ta sẽ học bài đó.
- Thầy ơi, em thích “Tạm Biệt Khang Kiều”.
- Em thích “Thấm viên xuân”.
- “Kinh Kha hành thích Tần Vương”, bài này rất khí phách.
- -----
Phương Viêm ra hiệu bảo mọi người giữ im lặng rồi nói:
- Thầy thấy rất nhiều em thích “Tạm Biệt Khang Kiều”, vậy hôm nay chúng ta sẽ học bài thơ của Từ Chí Ma mà ai cũng thích này. Nếu muốn học “Tạm Biệt Khang Kiều”, vậy trước hết chúng ta hãy đi đến cầu Khang để tìm cảm giác nào.
- Thầy ơi, cầu Khang ở Cambridge nước Anh mà.
Mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cuc-giao-su/1951646/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.