Văn có thể kinh thiên địa thông quỷ thần!
Trong thần thoại, khi một áng văn hay hiện thế, chắc chắn trời sẽ giáng dị tượng. Mây xanh đầy trời, chiêng trống âm vang, tiên nữ tán hoa, thánh nhân hiển lộ, bảy mươi hai thánh tác (1) triều bái…
(1) Đề cập đến bảy mươi hai vị hiền triết - đệ tử của Khổng Tử.
Võ tướng có sát tâm, văn nhân có khí khái.
Là một văn nhân không sợ cường quyền, không sợ sinh tử, như vậy, hắn chính là tồn tại vô địch. Giết hắn, làm nhục hắn cũng chỉ là giúp hắn lưu danh sử sách.
Tư Mã Thiên như thế, Lục Tĩnh cũng có thể như thế.
Phương Viêm trợn mắt, tư tưởng nhận lấy rung động sâu sắc.
Đời này ông ngoại của hắn rất ít khi nổi giận cùng người khác, nhưng đối mặt với Đỗ Thanh - tên cầm đầu hắc đạo kiêu hùng một phương - lại thể hiện ra mười phần khí thế, nhất quyết một bước cũng không nhường. Chuyện này khiến người ta vừa cảm thấy bất ngờ… Vừa cảm thấy vui mừng…
Hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt cố chấp mà kiên định. Khuôn mặt gầy guộc hơi ngước lên, tóc bạc bay bay trong gió.
Hắn vốn dĩ là một ông lão có dáng người thấp bé, nhưng tại thời khắc này, hắn lại phát ra khí thế chấn nhiếp toàn trường.
Tôn Thiên Địa. Kính đạo đức. Sợ dân tâm.
Há lại sợ một kẻ lưu manh?
Phương Viêm có cảm giác lệ nóng doanh tròng.
Đàn ông phải… Cmn như thế!
Hắn cảm thấy đan điền có một cỗ lửa nóng, cứ như đang có người cầm diêm nhẹ nhàng trêu chọc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cuc-giao-su/1951691/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.