Cùng Khước Tạ Lăng thành công chạy trốn, Ôn Tần Khê cảm thấy bụng cồn cào, theo sau là một cơn đau quằn quại.
Y vừa uống một ngụm vodka khi bụng đói, điều đó không tốt nên y đã tìm kiếm một nhà hàng nhưng tình cờ gặp một khách sạn.
Nhìn bề ngoài thì có thể đánh giá cao nhất là ba sao, nhưng Ôn Tần Khê không để ý, ôm Khước Tạ Lăng vào trong.
Nhìn thấy hai mẹ con bước vào, mọi người thân thiện đều mỉm cười, các nữ nhân viên đang nhướng mày trước chiếc bánh bao đáng yêu Khước Tạ Lăng.
"Cậu bé thật đáng yêu.
Cậu bé bao nhiêu tuổi rồi?" nhân viên tiếp tân hỏi với vẻ ngưỡng mộ và cố gắng không nhéo vào đôi má phúng phính của cậu bé dễ thương.
Ôn Tần Khê nhìn chằm chằm bánh bao có vẻ nghe lời đang vòng tay qua cổ Ôn Tần Khê, chợt có chút ý thức.
Trước đây y đã hiểu sai tất cả.
Nếu y muốn thu hút sự chú ý của phụ nữ, tất cả những gì y cần là một đứa trẻ hoặc thú cưng đáng yêu và tất cả họ sẽ vây quanh để nói chuyện với y.
Thật tiếc là y đã bị uốn cong rồi.
Liệu phương pháp đó có hiệu quả với Khước Nhiên Triết trong thế giới thực không, y nghĩ với một nụ cười ranh mãnh.
"Cháu sáu tuổi, baba cũng không phải tiểu thư." Khước Tạ Lăng vẻ mặt không vui sửa lại.
Cậu không thích baba mình bị nhận diện là phụ nữ dù baba đang mặc váy.
Cô nhân viên lễ tân mở to mắt ngạc nhiên, không rõ cô đang nghĩ gì.
Nụ cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/752576/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.